ngày xửa ngày xưa (1)

1.6K 154 35
                                    

viết cho những ngày ta chưa kịp lớn,
chưa cả kịp thích nhau.

----------

- việt anh, mày đang đứng ở đâu đấy?

- tao đứng ở cổng câu lạc bộ rồi mà, mày đến chưa?

- tao cũng ở cổng, có thấy mày đâu?

- thằng ngu này, tao đứng ở chỗ có chữ hà nội t&t to đùng mà

- mày mới ngu, chỗ tao đứng có chữ viettel cơ

- ...

- ...

- khoan, mày có thấy sai sai không?

- sai, rất sai

- thế chỗ mày đứng họ cũng dạy đá bóng à?

- chẳng lẽ dạy đá cầu?

- tao tưởng ở hà nội chỉ có một chỗ...

- tao cũng thế...

- bỏ mẹ rồi bình ơi

- huhu thế là xa nhau à?

- chứ còn gì nữa

- èo...

và thế là đôi bạn không thân lắm cùng quê đã bị chia cắt bởi sự nhầm lẫn nho nhỏ của những vị phụ huynh. cuộc tình (bạn) mình chia đôi ngả, ở cổng hai câu lạc bộ khác nhau, có hai đứa trẻ thất thểu bước vào trong.

----------

- việt anh ơi huhu bọn tao bị thu điện thoại đó, chỉ được dùng cuối tuần thôi

- tao cũng thế này, nhớ mày quá

- huhu

- này, bình ơi

- ơi

- chỗ mày trèo rào có dễ không?

- hả???

- trèo được không?

- được

- mày còn tiền ở đấy không?

- còn. nhiều lắm

- chốt nhé, hẹn nhau ở hồ tây

- vờ cờ lờ nhỡ bị phát hiện thì sao?

- tao mày chết chung, sợ đếch gì

- ok

nguyễn thanh bình nhanh nhảu chạy về phía balo ở góc tường, lôi ra một xấp tiền chẵn lẻ đủ cả. nó rải từng tờ tiền ra vuốt phẳng phiu, lẩm nhẩm đếm: mười một nghìn, mười sáu nghìn...à, đây rồi, tám chục. thằng bé đếm thêm vài lần nữa cho chắc ăn, nhét xấp tiền vào túi quần, túi bên kia thì để điện thoại, quay ra phía nhâm mạnh dũng đang vắt vẻo ở trên giường:

- tao đi chơi đây, tí các thầy hỏi thì bảo tao ngủ nhé, giấu thầy hộ với, lát về tặng mày tình iu to đùng của tao

/vnf/ không năm không bốnNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ