Chap 2

1.5K 63 0
                                    

- Á...
Hậu đậu mà trật chân ngã xuống, phía sau Lisa vẫn văng vẳng tiếng chửi bới, tiếng chân chạy. Cố gắng đứng lên, áo sơ mi trắng của em giờ đã lấm lem bùn đất. Bỗng dưng có một chiếc xe ô tô chạy băng qua, em hoảng hốt chạy nhanh về phía ô tô đó, chặn đầu xe
Chiếc xe đen tuyền liền kít lại, Lisa em chạy lại phía cửa
- L... Làm ơn mau cứu tôi với, tôi bị một đám người đuổi theo, cầu xin cho tôi trú nhờ...
Đôi mắt cay cay, tay liên tục đập cửa
Lúc này người lái ô tô mới quay xuống
- Cậu chủ... Có cho cô ta lên không!!?
Một người đàn ông với bộ vest lịch lãm, mái tóc dài lãng tử, hai tay lúc này đan chéo vào nhau
- Tạm thời cứ cho cô ta lên đi!!
Người tài xế mới gật đầu, mở cửa xe nói
- Mau lên xe đi!!
Lisa lúc này thầm cảm ơn, vội vàng trèo lên xe rồi chạy biến. Đi đường một đoạn, em vội cảm ơn bác tài xế
- Người cảm ơn không phải là tôi, mà là cậu chủ của tôi mới phải!!
Em liền quay sang, người đàn ông này vì quay sang bên cửa kính nên em không nhìn rõ mặt
Chiếc xe bắt đầu dừng lại tại một căn biệt thự, nhanh chóng xuống xe, em cúi chào cảm ơn một lần nữa
- Cậu chủ Jungkook, tới nơi rồi ạ!!
Toan đi, em chợt khựng lại, Jungkook...
Vội quay lại nhìn kĩ mặt người đó hơn, đường nét này...chính xác là Jungkook, chỉ khác là có nét trưởng thành hơn thôi
- Anh Jungkook!!
Em vội chạy lại, nắm chặt lấy tay, nhưng nhanh chóng bị anh ẩn ra
- Làm trò gì vậy!!
Jungkook cau có nhìn lấy Lisa
- Anh...anh không nhớ em sao!! Em là Lisa, LaLisa nè!!
Em vội nói tên, em nghĩ rằng chắc anh chỉ nhất thời không nhớ thôi, khi nghe tên em ắt hẳn anh sẽ vui mừng, nhưng có vẻ...em đã lầm
- Thì sao chứ!!!
Nụ cười trên môi em dần tắt ngấm đi
- Anh...anh không có vui khi thấy em sao...
Em nhìn chăm chăm vào anh, em nghĩ rằng anh chỉ đùa thôi
- Căn bản tôi chẳng nhớ một thứ gì về mấy cái chuyện ngày xưa hết. Đặc biệt là cô!!
Jungkook nói, nó như hàng ngàn mũi dao xuyên thủng trái tim em vậy. Ánh mắt anh cay nghiệt nhìn em, ánh mắt đấy...vô cùng xa lạ
Đây có phải... Jungkook không vậy...
Jungkook một thời thương em đâu rồi!!
Bỏ mặc em lại một mình ở đấy, bác tài xế chỉ vội lướt qua rồi lắc đầu ngao ngán. Cứ đứng như vậy ở trước cửa nhà anh, em khóc...em cứ nghĩ Jungkook sẽ hỏi han, lo lắng và vui mừng chứ. Sao giờ lại như vậy!??
Cứ như thế, Lisa em đứng đó, hướng mắt nhìn vào căn biệt thự xa hoa kia
Mặc cho mưa rơi trút xuống tầm tã, em vẫn đứng đó...một mực đứng đợi anh
Đợi anh...khi anh nhận ra em...
---
Sáng hôm sau, mưa cũng dần ngớt, còn em đang co ro một góc trước cổng nhà anh. Bỗng chiếc cổng tự động mở ra khiến em choàng tỉnh giấc. Dụi dụi đôi mắt nai của mình nhìn về hướng chiếc xe đang đi ra.
Trong xe, Jungkook nhìn lướt thoáng qua bóng dáng bé nhỏ với mái tóc ướt kia
" Cô ta ở đây cả đêm hôm qua sao "
Nhưng anh cũng lắc đầu cho qua, giờ sao anh phải quan tâm chứ, lúc nào cũng vậy...bao năm qua dáng vẻ yếu đuối vẫn chẳng thay đổi gì
Bác tài xế hôm bữa liền bước ra
- Này cô gái trẻ!!!
Bác hỏi, em liền dạ một tiếng
- Hiện tại chỗ chúng tôi thiếu người giúp việc, cô có muốn làm ở đây không!!
Lisa bỗng cắn nhẹ môi dưới
Nếu như Jungkook không còn thương em...em sẽ cứ bám lấy anh
Nhanh chóng gật đầu, bác liền dẫn em vào trong căn nhà, em trố mắt ngạc nhiên, thực sự vô cùng lớn, chỉ sau vài năm mà Jungkook đã dựng nên những thứ này sao!!
Dạo quanh tất thảy căn phòng, bác liền chỉ dẫn em những công việc nên làm
- Còn tôi là quản gia Lee!!
Bác quay sang giới thiệu, hóa ra bác không phải là tài xế như em nghĩ
- Tôi nghĩ cô nên đi vệ sinh một chút đi, nếu cứ để như này sẽ cảm lạnh mất!!
Bác nhắc nhở em, em ngượng ngùng cảm ơn rồi chạy vào nhà vệ sinh tắm rửa
---
Nấu cơm, chuẩn bị bữa tối là do em và một chị giúp việc Han Heein cùng làm, em nhanh chóng làm quen với chị ngay sau đó
Một lúc sau, một bước chân liền từng bước tiến vào trong nhà, vẫn là bộ suit đen lịch lãm đó, vẫn là vẻ đẹp trưởng thành đó...nhưng trong tâm vô cùng buồn
- Sao lại là cô chứ!!?
Jungkook nhíu mày nhìn em, Lisa vội vàng cúi chào, trong lòng không biết nên nói gì
- Dạ thưa...tại vì đang thiếu chân giúp việc nên tôi mới tuyển cô gái này thôi ạ!!
Bác quản gia liền giải vây cho em, cơ mặt anh cũng dần giãn ra, thở dài
- Được rồi, cô đi ra đây!!
Anh gọi em, em liền nhanh chóng ngồi xuống ghế đối diện, anh đưa cho em một tờ cam kết
- Đây là điều luật khi làm việc, nếu cô tái phạm sẽ phải đền 500 ngàn won!!
Em nhìn sơ bộ qua, toàn những quy định vô cùng nghiêm ngặt, em mím chặt môi, cầm bút và kí tên lên đấy. Jungkook liền cầm lại lấy tờ giấy rồi đi lên phòng, em nhìn xa xăm, nhưng cũng nhanh chóng làm công việc của mình
Đến tối, em dọn bàn ăn ra, hôm nay em làm toàn những món anh thích, mấy món này ngày xưa em thấy anh ăn nhiều vô cùng
Nhưng...
- Ai làm mấy món này đây!!?
Anh bỗng dưng đặt đũa xuống, ánh mắt tra xét hỏi
-Là em...
Em cất tiếng nói, nuốt nước bọt cái ực
Mạnh tay hất đổ bàn ăn cái xoảng, em giật mình nhìn đống đổ nát tan hoang dưới nền gạch ốp lát
- Từ giờ Heein sẽ ra thực đơn rồi để cho cô ta nấu. Còn hôm nay ngày đầu tôi sẽ tha cô. Từ giờ về sau mà nấu mấy món ăn như này thì liệu hồn!!
Đôi mắt hằn lên tia máu, gằn giọng trách mắng em. Em lúc này chỉ biết cúi gằm đầu
Có phải Jungkook mà em từng quen không!??
Sao lại có chút xa lạ chứ...
Bước thẳng lên trên lầu, em cúi xuống lau dọn mảnh đĩa vỡ kia. Nước mắt cứ thế trực trào rơi ra
- Thôi đừng khóc, tính khí của cậu ấy vẫn luôn như vậy, chắc sẽ khá vất vả cho em!!
Heein nhẹ vuốt lấy tấm lưng gầy an ủi
Rốt cuộc...em lên đây gặp người...để làm gì chứ
Giờ đây...em chẳng còn ai hết...
Nhìn xuống chiếc vòng tay mà anh đã tặng em ngày trước. Bật khóc...

<LiZKOOK> Phát Điên Vì Em Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ