Shanks biết mình đang nằm mơ.
Dù sao cũng là một giấc mơ đẹp đẽ.
Gã nhìn thấy những khung cảnh quen thuộc ngày còn bé. Khi băng hải tặc huyền thoại Rogers hẵng còn chưa tan rã. Khi bọn họ vẫn còn cùng nhau nghêu ngao trên con thuyền Oro Jackson. Khi bọn họ vẫn còn ngạo nghễ đối đầu với mọi thử thách. Khi thuyền trưởng của họ ngày ngày hùng hổ nhưng chỉ có thể im lặng ngoan ngoãn, chịu đựng cơn thịnh nộ của thuyền phó nhà mình trút xuống, và các thuyền viên khác chẳng nể nang cười phá lên. Khi bọn họ ôm cổ bá vai nhau reo mừng hát hò trong một buổi tiệc tối ba ngày diễn ra một lần.
Những ngày băng hải tặc đầu đời của gã còn chưa mỗi người một đường. Những ngày bọn họ còn có nhau.
Những ngày gã vẫn còn có Buggy ở bên cạnh.
Tầm mắt của Shanks đã dán chặt lên hai thân ảnh nhỏ nhắn ngồi sát bên Rayleigh và Rogers.
Gã nhớ hồi đó, dù rằng cả hai đều rất ỷ lại vào ngài thuyền trưởng vĩ đại. Nhưng so với Rogers, Buggy càng thích đi tìm Rayleigh hơn một chút. Và mỗi lần Buggy đi tìm Rayleigh, cậu nhóc ấy chẳng bao giờ chịu cho Shanks đi cùng. Buggy nói rằng đó là bí mật giữa hai người, để cho một kẻ thứ ba như gã biết, thì làm gì đó được gọi bí mật nữa. Vậy nên, Shanks chưa bao giờ biết những cuộc nói chuyện riêng của Vua bóng tối và đứa bạn nối khố của mình nói về cái gì.
Tuy rằng gã thật sự tò mò đấy, nhưng ngay cả vào lúc này, dù chỉ là trong giấc mơ, gã cũng không có ý định mò theo Buggy, nghe lén câu chuyện của cậu nhóc. Đây là một giấc mơ, gã có đi theo cũng sẽ chẳng ai phát hiện ra được. Nhưng gã đã không làm thế. Giống như những ngày còn bé, thậm chí dù thuyền trưởng Rogers xúi giục gã nhiều đến mức nào, gã cũng sẽ tự tay bóp chết những suy nghĩ theo dõi, nghe lén bí mật nọ từ trong trứng nước. Để Buggy biết được, cậu nhóc ấy sẽ từ mặt gã. Dỗ ngọt cậu ta thì chẳng dễ chút nào.
Buggy muốn đó là một bí mật, gã sẽ cho cậu giữ bí mật.
Shanks đã nghĩ mình đợi được đến ngày Buggy nói cho mình những bí mật ấy. Dù sao hai người cũng chung thuyền với nhau dài dài. Gã là một người hiếu động, thích ồn ào. Nhưng gã không nóng vội và ngu ngốc. Gã có đủ kiên nhẫn cho những việc cần thiết. Gã có đủ kiên nhẫn để chờ đợi nếu thứ gã phải chờ đem lại lợi ích cho gã.
Còn với những gì liên quan đến Buggy, thì gã không phải chỉ có đủ, mà gã có thừa rất nhiều, không phải chỉ mỗi sự kiên nhẫn, mà là tất cả mọi thứ của mình.
Gã tin rằng mình đợi được đến ngày Buggy sẽ chủ động nói hết cho gã.
Ít nhất gã đã từng nghĩ thế.
Khung cảnh đột ngột chuyển đến cái ngày Vua hải tặc Rogers bị xử tử.
Gã thấy mình những năm tháng thanh niên và Buggy lớn tiếng cãi nhau dưới trời mưa ướt dầm dề. Gã nghe tiếng Buggy nghẹn ngào thét lên, rồi cậu ấy giật tay mình khỏi cái giữ chặt của gã.
Và người đó vụt chạy, xa dần, mờ ảo, rồi biến mất sau màn mưa.
Gã lại nhìn lại mình năm mười bảy tuổi. Gã nhìn chính mình năm mười bảy tuổi thất thần nhìn bàn tay trơ trọi.
BẠN ĐANG ĐỌC
|one piece||shanksbuggy| love lies bleeding
Fanficgã có thật từng yêu một người nhiều như thế không? ©amour 211124