Một ngày thường của MuSan

606 93 11
                                    

Notes:
Muto Yasuhiro - Mucho: hắn
Akashi Haruchiyo - Sanzu: gã

_____________________________

~Một ngày thường của tóc hồng và anh người yêu to xác chỉ muốn chém~

Ngày mới bắt đầu đến, ánh nắng chói chang của mùa hè chiếu xuống mọi vật. Người thanh niên có mái tóc hồng nổi bật nhẹ cựa quậy trên giường, lăn lộn linh tinh để tránh ánh nắng mặt trời. Bỗng một bàn tay hữu lực cơ bắp cuồn cuộn nổi gân xanh nhìn chỉ muốn mlem hít hà vươn ra lôi người đang quậy kia vào lòng, ôm chặt không buông.

Tóc hồng ngửi mùi quen thuộc liền rúc vào bờ ngực vững chãi ấy. Đầu óc lơ mơ suýt chìm vào giấc ngủ một lần nữa thì chợt nhận ra, ngồi bật dậy, tối qua Sanzu không ngủ cùng ai hết!

Rõ ràng hôm qua Mucho đã ngủ sofa! Một cái cửa vững chắc giữa phòng ngủ và phòng khách vẫn còn nguyên vẹn! Cũng không có dấu hiệu bị cạy phá! Mà con người cơ bắp lực lưỡng vẫn nằm bên cạnh mình!

Đầu đầy dấu hỏi chấm, tay vỗ má, chân thì đạp tên bên cạnh.

Không có tiếng *rầm* của 80kg rơi xuống giường, vì Sanzu đạp không rơi được hắn. Nhưng mà cũng đủ làm Mucho lơ mơ tỉnh, mắt nhắm mắt mở,

"Hửm..? Em đói rồi à.."

"Không! À.. cũng có.... nhưng mà!! Tại sao anh lại vào được trong phòng!!??"

"...." - kéo gã đang ngồi nằm xuống rồi ôm - "không có gì hết"

"Không!! Thả em ra!! Đội trưởng!!!!! Anh trèo cửa sổ?!"

"Đã bảo em đừng gọi đội trưởng nữa mà, gọi chồng"

Sanzu nhướn mày rồi cắn vào cánh tay của hắn, cái tay này mà ăn được là đủ protein cho một ngày.

Mucho vẫn không thả.

"Mucho, em cắt tiền tiêu vặt của anh"

"Anh cầm tiền"

"... em cắt phần ăn!"

"Anh nấu cơm"

"... em cắt ku"

"..." - thả tay.

Sanzu ra ngoài xem xét kĩ cánh cửa rồi quay vào giường,

"Mucho, tốt hơn hết giao nộp chìa khóa riêng của anh đây"

"..."

Hắn ngoan ngoãn xuống giường rồi lấy trong tủ đầu giường chùm chìa khóa của Sanzu, lại bước ra mở tủ nhỏ để đựng thuốc của gã, lấy lọ thuốc số 1 ra. Là một cái chìa khóa cửa phòng.

... Mucho biết rõ gã không bao giờ dùng lọ số 1 - con số gã không thích!

"Hừ"

Gã bước đến cướp lại chìa khóa rồi đá đít Mucho xuống nhà. Để nấu cho gã ăn. Thực ra lần nào gã đuổi Mucho ra sofa, hắn cũng lẻn vào bằng cách nào đó, nên quen rồi.

Dù sao thì cũng là người yêu mình. Có láo quá thì cắt ku là được.

~~

"Haru, xuống ăn sáng đi"

"Đến đây~ cục cưng~"

Sanzu chạy đến nhảy bổ lên người hắn, Mucho cũng phối hợp đỡ lấy rồi bế người ra bàn.

[Tokyo Revengers] Touman UniversityNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ