Chap 15

1.6K 95 0
                                    

Giữa đêm, Jennie không ngủ được lăn tới lăn lui trên giường. Jisoo vốn là người ngủ không sâu liền bị đánh thức. Đưa tay bật đèn, ánh sáng nhỏ bé từ đèn ngủ làm cho cô thấy rõ khuôn mặt đang tái nhợt của nàng. Cô hơi lo lắng nhích người qua.

"Cô làm sao vậy?"

Jennie cố mở mắt nhìn cô rồi lắc đầu.

"Cô hơi đau bụng chút thôi. Em ngủ tiếp đi."

"Cô đau dạ dày hả?"

Thấy Jennie lắc đầu, cô lại hỏi.

"Vậy sao tự nhiên cô đau bụng?"

Bị cô hỏi, khuôn mặt vốn đang trắng bệch của nàng thoáng đỏ lên. Nháy mắt Jisoo đã hiểu rõ nguyên nhân, cô không nói gì xuống giường lục lọi balo rồi đi ra khỏi phòng ngủ. Jennie tưởng cô đi vệ sinh, hơi mất mát, ôm bụng chịu đau.

Khi Jisoo quay lại trên tay cầm thêm một túi chườm nóng và một chén trà gừng.

Nhẹ nhàng đỡ nàng ngồi dậy, khuấy nhẹ chén trà gừng cô thổi thổi đưa đến bên miệng nàng. Vốn định từ chối nhưng đối diện với ánh mắt ngập tràn lo lắng của cô, Jennie há miệng từng chút từng chút uống hết.

Cô hơi cười, giúp nàng nằm xuống, đặt túi chườm nóng lên bụng nàng sau đó ra ngoài.

Lát sau, cô quay lại nằm song song với Jennie.

"Cô đỡ hơn chút nào chưa?"

Jennie cười yếu ớt: "Cô đỡ hơn rồi." Nói xong liền bị cơn buồn ngủ ập đến.

Jisoo thấy nàng đã ngủ cũng không tiếp tục nói chuyện, với tay tắt đèn.

----------

Sáng hôm sau, Jennie cựa mình từ từ mở mắt, nhìn sang bên cạnh đã không còn bóng người, nàng sờ sờ bụng, tay đụng phải túi chườm nóng đang còn ấm. Nàng kinh ngạc, chắc đêm qua Jisoo đã liên tục giúp nàng thay nước đây mà.

Dường như có một dòng nước ấm áp chảy vào cơ thể nàng. Ngồi trên giường hồi lâu, Jennie mới vào nhà vệ sinh rửa mặt.

Vừa mở cửa phòng ngủ ra đã thấy Jisoo đứng trước cửa, đoán chừng là đang muốn gọi nàng dậy, dù sao cũng đã chín giờ. Nhìn ông bà nội ngồi ở bàn ăn, Jennie hơi xấu hổ.

"Chúc ông bà một ngày tốt lành ạ."

Bà nội cười hiền từ: "Con có sao không? Jisoo nói với ông bà là con không khỏe."

Đánh ánh mắt sang người kế bên, nàng quay đầu nhìn bà nội.

"Dạ con không sao ạ."

Ngay lúc ông nội định rót cho nàng một ly nước ngọt. Người đang ăn hăng say bên cạnh đã mở miệng nói.

"Cô ấy đang đau họng không uống nhiều được đâu." Rồi đứng dậy rót một ly nước ấm để chỗ nàng "Cô uống đi."

Jennie nâng mắt nhìn cô: "Cảm ơn em."

Cô cười cười tiếp tục ăn nhưng luôn luôn chú ý tới nàng, giúp nàng gắp đồ ăn, giúp nàng rót nước. Nói chung nàng không cần phải di chuyển, mọi chuyện đã có cô lo.

Cảm nhận ánh mắt chăm chú của bà nội, Jennie ngại ngùng ngăn cản bàn tay đang gắp đồ ăn của cô, nhỏ giọng nói.

"Cô tự làm được mà."

Vì Yêu Mà Đến [Jensoo ver][Hoàn]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ