Sinh nhật Jennie đến rồi, Jisoo bật người rồi dậy, rón rén đi tới phòng vệ sinh đánh răng rửa mặt sau đó di chuyển xuống bếp làm bữa sáng cho cả hai.
Jennie trở mình, vươn tay muốn ôm lấy Jisoo lại phát hiện bên cạnh trống rỗng, có chút ngoài ý muốn, nàng bĩu môi đi vào phòng vệ sinh.
Jennie vừa mới đi tới cầu thang đã nghe thấy tiếng động phát ra từ phòng bếp, nàng tựa người vào cửa nhìn dáng vẻ bận rộn của Jisoo, từ phía sau ôm lấy cô, Jisoo dừng lại động tác một chút sau đó mỉm cười tiếp tục chuyên chú nấu ăn.
Jennie dựa một bên mặt vào lưng cô cười nói: "Lâu lắm rồi Jisoo mới nấu cho cô ăn đó nha."
Nụ cười trên môi chợt tắt, phải rồi, hình như từ lúc cô mở công ty cho đến bây giờ, cả người luôn trong trạng thái bận rộn, không còn nấu bữa sáng cho nàng nữa, lắm lúc đi làm về sớm mới cùng nàng ăn một bữa, phần lớn đều ăn ở công ty, cô còn có thể ăn cùng đối tác nhưng nàng vào những lúc không có cô thì chỉ có thể ăn một mình, nghĩ đến đây, tim chợt thắt lại Jisoo tắt bếp, xoay người ôm lấy nàng.
"Từ bây giờ mỗi ngày đều nấu cho cô ăn."
Jennie tựa vào lồng ngực ấm áp của cô, lắc đầu: "Em phải đi làm, không cần mệt mỏi như thế."
Jisoo nâng tay vuốt nhẹ mái tóc suôn mượt của nàng: "Được nấu ăn cho người mình yêu thì có gì gọi là mệt mỏi chứ."
Từ góc độ của Jisoo làm sao thấy được nụ cười mãn nguyện của ai kia, cô không thấy nàng đáp lời, cười nói: "Sao cô không ngủ thêm chút nữa đi, hôm nay đâu có dạy tiết một."
"Không có em không ngủ được."
"Thì ra cô ghiền em đến vậy à."
Jennie có chút xấu hổ nhón chân hôn vào môi cô một cái, sau đó đi tới bàn ăn ngồi xuống, Jisoo phì cười đem món ăn dọn ra bàn sau đó hai người cùng nhau giải quyết bữa sáng.
Jisoo vừa mới đi tới công ty còn chưa kịp bước vào, Jaehye từ đâu đi đến khoác tay cô, động tác vô cùng tự nhiên.
"Em đợi chị từ sáng đến giờ."
Jisoo bị mùi nước hoa nồng nặc xộc vào mũi, cô bất giác nhíu mày, lạnh lùng phun ra hai chữ: "Buông tay."
Jaehye dường như quá quen với bộ mặt này của Jisoo, làm như không nghe thấy, tay cũng không buông, Jisoo đôi mắt càng lúc càng sắc lạnh, gạt tay Jaehye ra khỏi tay mình sau đó hướng về phía trước mà đi.
Jaehye bị hành động đột ngột của Jisoo làm mất thăng bằng ngã xuống đất, trợ lý hốt hoảng đỡ Jaehye đứng dậy: "Cô không sao chứ?"
Jaehye nhìn bóng lưng lạnh lùng của Jisoo, rốt cuộc cũng không chịu nổi nữa, đứng giữa đại sảnh, hét lớn: "Em theo đuổi chị cũng gần hai năm rồi, vì chị mà ngay cả hình tượng của chính mình cũng đều vứt bỏ, chị... thật sự không động lòng sao?"
Giọng nói càng lúc càng nhỏ dần sau chỉ còn tiếng nức nở, tất cả nhân viên đều đứng hình, ai chẳng biết Moon Jaehye, cô gái này chính là một tiểu thư khuê các, biết bao nhiêu người theo đuổi nhưng đều bị nàng từ chối, bây giờ lại vì Jisoo mà khóc trước mặt nhiều người như vậy.
BẠN ĐANG ĐỌC
Vì Yêu Mà Đến [Jensoo ver][Hoàn]
Fanfiction- ĐÃ ĐƯỢC SỰ ĐỒNG Ý CỦA AU GỐC - Au gốc: Phuxuan901 - Tên fic gốc: My Love - Cover: Hip🐢🐰 - Mình không phải là Au mình chỉ là người cover - Fic về tình yêu cô trò - Link fic gốc: https://www.wattpad.com/story/255438160?utm_source=android&utm_mediu...