Việt Nam bĩu môi, bực bội nhìn sang cái tên đang cắm mặt vô điện thoại, cậu bò bò qua chỗ hắn, nhòm xem hắn đang chơi gì mà dám không để ý cậu.
Chưa kịp nhòm được thì đã bị hắn xách lên, Việt Nam tròn mắt nhìn gương mặt trước mặt.
Đôi con ngươi xanh xám lạnh lùng nhìn cậu, vẻ băng sương khó gần khiến nhiều người phải e sợ, hắn nhíu mày nhìn vật nhỏ trước mặt, đăm chiêu suy nghĩ.
"Hello?" Việt Nam nghiêng đầu, đôi mắt xinh đẹp chớp chớp nhìn gương mặt lạnh lùng đầy sát khí trước mặt.
"Nhóc con, trông em rất giống một người." Nghe giọng nói ngọt ngào như mật của đứa bé, USA nở nụ cười lạnh băng, nhìn cậu như đang nhìn vật chết vậy.
"Nó là thằng mà anh rất ghét."
"Mà nó sắp chết rồi, kệ nó đi." USA cười khẩy, ánh mắt lạnh lùng nhìn gương mặt Việt Nam.
Việt Nam: "..." Nghe tin mình sắp chết, làm sao đây?
Việt Nam sau đó được đặt xuống giường, cậu ngồi im, nhìn chăm chăm vào máy điện thoại mà USA đang cầm. USA thấy chơi game cũng chán rồi, mà France lại ném cho hắn một đồ chơi mới, thì hắn cũng phải thử chơi xem sao. Hắn nhìn vào cái cổ nhỏ bé của Việt Nam, giơ tay.
Việt Nam thấy USA giơ tay tính bóp cổ mình, cậu không hề hoảng loạn mà rút dép đập bẹp vào cái bản mặt khó ưa kia.
USA: "..."Cả không gian im ắng lạ thường.
Ủa, hành động này quen quen... Cậu mông lung nghĩ nghĩ.
Việt Nam rụt tay về, chiếc giày nhỏ bé rơi xuống giường. Cậu chớp chớp mắt nhìn vết bẩn hình giày in trên mặt USA, hai tay bụm miệng nhịn cười. Hai má phồng lên, đôi mắt óng ánh nước vì nhịn cười, thân hình nhỏ bé đáng yêu chọc biết bao tâm hồn shotacon nào đó.
Tất nhiên USA không phải một trong số đó.
USA không thể tin được rằng hắn lại bị ăn giày vô mặt một lần nữa, và hắn tức giận, xách Việt Nam lên và ném cậu ra ngoài cửa sổ.
Việt Nam thì đang hết hồn, cậu không thể tin được tên USA kia dám làm thế này với một đứa bé có gương mặt giống kẻ mà hắn ghét, thật không thể chấp nhận được! Đó là tầng 22 a!!! 22 đó thằng mặt lollllll!!!!!
Lần sau tao sẽ trả thù!!!!!
Việt Nam gào thét trong lòng xong thì xoay người lại, đối diện với trận gió gào thét thổi rát mặt. Tính sử dụng ma thuật bảo hộ thì Việt Nam chợt tinh mắt nhìn thấy ai đó bên dưới, khoảng cách ngày càng gần thì Việt Nam nhìn ra người phía dưới là Mặt Trận.
Anh đang ngẩng đầu nhìn vật thể rơi xuống, vì thế Việt Nam bỏ qua ý định bại lộ sức mạnh, cậu nhắm chặt mắt, òa khóc kêu to.
"AAAAAHHHHHHH!!!"
Mặt Trận sẽ đỡ cậu thôi, trong tiểu thuyết có nói Mặt Trận quý trẻ em mà, cậu cược 1 hộp sữa chuối vào suy nghĩ này, Việt Nam cười đểu nghĩ lấy. Y như dự đoán, Việt Nam rơi vào một vòng tay ấm áp, không hề đau đớn.
Mặt Trận từng là đại diện cho một quốc gia và Ba Que cũng thế, cho đến khi cả hai chấp thuận về dưới trướng Đại Nam. Cho nên việc hai ổng có phép thuật cũng không phải điều kì lạ.
BẠN ĐANG ĐỌC
Countryhumans-AllVietnam AU) Trở Thành Nam Phụ
FanfictionViệt Nam, một người đến từ thế giới phép thuật bị ném vào trong cuốn tiểu thuyết chó má cậu từng đọc. Trở thành nam phụ trong đó, cậu phải đi giải quyết đống rắc rối mà nam phụ tạo ra. Tác giả: Hagane Miru