Em, Tachibana Hinata.
Làm sao tôi có thể nói được hết sự tuyệt vời của em đây?
Làm sao tôi có thể ngừng quên cái tát đau của em chỉ vì bảo vệ cho bạn trai mình.
Sao tôi quên được sự mạnh mẽ và sự ấm áp, dịu dàng của em đối với mọi người.
Em quả thực là một cô gái rất tốt, đó chính là thứ hấp dẫn ở em đấy em biết chứ?
Làm sao đây khi người con gái tốt như em lại mang tương tư thật nhiều cho tôi, nhưng tiếc thay em đã có chủ rồi.
Tôi biết rõ rằng em yêu Takemichi hơn cả bản thân, tôi biết em yêu nó bất chấp chứ, tôi biết ngoài nó ra thì bọn con trai xung quanh chỉ dừng ở mức bạn bè bình thường, kể cả tôi.
Nhưng em ơi, tình yêu là thứ vốn dĩ xa vời, chúng ta dù muốn hay không thì nó cứ dồn dập lắm, tình yêu đến thật bất chợt, nó khiến tim tôi loạn nhịp vì em, đúng vậy, tôi yêu rồi, yêu người họ Tachibana tên Hinata.
Tôi biết tương tư người yêu của bạn thân là điều sai trái chứ, nhưng làm sao khi bóng hình em ngày càng in đậm trong tâm trí tôi đây, làm sao bây giờ, tôi yêu em quá rồi!
Ngày nào cũng vậy, tôi luôn mơ về một ngày được sánh bước cùng em, chúng ta cùng nhau đan tay vào nhau mà đi dạo ngắm cảnh, tôi muốn được cùng em vượt qua tất cả.
...Cảm giác tội lỗi gì thế nhỉ?
[...]
"Mikey-kun đánh đấm giỏi thật ha"
"Cảm ơn vì đã giúp đỡ Takemichi của em"
"Mikey-kun rất tốt mà, sẽ có người yêu anh thật lòng thôi nên đừng buồn nhé"
"Anh ổn chứ? Mikey-kun"
Tại sao em cứ xuất hiện trong đầu tôi vậy, yêu tinh nhỏ.
Hôm nay, ngày mà em gái tôi được em cứu 1 mạng bởi chiếc xe moto phóng tốc độ kia, em có hiểu cảm giác của tôi lúc đấy chứ?
Không ngờ em lại gan to như vậy, dùng thân mình để cứu em gái tôi, quả thực tôi không yêu nhầm người mà.
Tôi lúc nào cũng chờ đợi cơ Takemichi vứt bỏ em, lúc đó tôi sẽ chạy thật nhanh đến cạnh em, một lúc nào đó nếu chuyện này xảy ra, tôi có thể ôm em thật chặt không cần lí do rồi..
Ha, sự kiên trì của tôi không hề đáng tiếc chút nào cả. Ngày mà hắn chia tay em, tôi là người đầu tiên nhận tin, chạy nhanh đến nhà em.
Cốc cốc cốc.
Cánh cửa mở ra chậm rãi, dáng người nhỏ nhắn với chiếc áo rộng, mái tóc em đã dài hơn lúc đầu tôi gặp một chút.
"Mikey-kun?"
"Takemichi cậu ấy và em chia tay rồi?"
Em bất ngờ nhìn tôi một hồi, nhưng rồi lại không nhịn được dụi dụi mắt.
"Anh ấy nói muốn dừng lại, có phải do em phiền quá không? Em lúc nào cũng nhắn tin hỏi anh ấy đang làm gì, lúc nào cũng muốn đi chung với anh ấy, dù đã tạm biệt nhau khi đến cửa nhưng em vẫn lo sợ anh ấy trên đường về sẽ đi gặp người con gái khác. Cảm giác sợ hãi đó cuối cùng cũng xảy ra rồi" - Em ôm mặt khóc, tự trách bản thân quá gắt gao trong chuyện tình yêu rồi.
BẠN ĐANG ĐỌC
Tokyo Revengers [AllTachibana]
Fanfiction•OOC. •Không ăn nhập vào mạch truyện chính. •All Tachibana Hinata, notp lướt. Đọc kĩ tags, đục ăn cứt cảm ơn💙.