Chương 1

13 1 0
                                    

Và ta nói với ngươi, thời đại của thanh kiếm và chiếc rìu đã sắp tới, kỷ nguyên của cơn bão tuyết của con sói. Thời Đại Của Cái Lạnh và Ánh Sáng Trắng đã sắp tới, Thời Đại Của Điên Loạn và Khinh Miệt: Tedd Deireádh, Thời Đại Tận Cùng. Thế giới sẽ chết trong làn tuyết và tái sinh dưới một mặt trời mới. Nó sẽ tái sinh bởi Dòng Máu Cổ Xưa, bởi Hen Ichaer, bởi hạt giống đã được gieo. Một hạt giống sẽ không nảy mầm mà cháy rực như lửa.

Ess'tuath esse! Và rồi nó sẽ xảy ra! Hãy tìm kiếm những dấu hiệu! Và sẽ có những dấu hiệu nào, ta sẽ nói với ngươi: trước tiên mặt đất sẽ tràn ngập máu của Aen Seidhe, máu của Elves...

- Aen Ithlinnespeath, Những lời tiên tri của Ithlinne Aegli aep Aevenien.



Cả thành phố chìm trong biển lửa. 

Con ngõ hẹp dẫn đến hào nước và sân thượng đầu tiên ợ ra lửa và khói, lửa ngấu nghiến những ngôi nhà lợp mái nằm sát nhau và liếm lên những bức tường của tòa lâu đài. Từ phía tây, ở phía bến cảng, tiếng la hét và va chạm của chiến trận và tiếng búa công thành nện vào những bức tường ngày càng to hơn.

Những kẻ tấn công đã bao vây họ bất ngờ, đập vỡ chiến hào được canh gác chỉ với vài người lính, một nhúm dân thành phố trang bị với thương và vài người lái buôn mang nỏ. Ngựa của chúng, mặc giáp đen sì, bay qua chiến hào như những bóng ma. Những kẻ cưỡi chúng, với những thanh gươm sáng loáng trên tay, gieo rắc cái chết lên những người bảo vệ đang bỏ chạy tán loạn.

Ciri cảm thấy người kỵ sĩ đang mang mình trên yên ngựa đột ngột phi nước đại. Cô bé nghe thấy tiếng anh ta kêu lên. "Giữ chắc vào," anh ta hét lên. "Giữ chắc vào!"

Những kỵ sĩ khác mặc quân phục của Cintra vượt qua họ, chiến đấu với lính Nilfgaard ngay cả khi đang phi nước đại. Ciri bắt gặp cảnh tượng trận chiến qua khóe mắt, cơn bão xanh-vàng và đen quấn lấy nhau trong vũ điệu của thép, tiếng va chạm của gươm và khiên, tiếng ngựa hý...

Tiếng la ó. Không, không phải la ó. Gào thét.

"Giữ chặt vào!"

Sợ hãi. Với mỗi cú lắc, mỗi cái nẩy mình, mỗi bước nhảy của con ngựa làm cơn đau bắn lên tay khi cô bé cố bám lấy dây cương. Chân cô co giật đau đớn, không tìm được điểm tựa. Mắt cô nhòe đi vì khói. Bàn tay đang ôm cô làm cô nghẹt thở, sức nặng ép vào sườn cô. Tất cả mọi thứ xung quanh cô gào thét như thể chưa từng gào thét vậy. Làm gì để có thể khiến cho một người gào to đến mức như vậy?

Sợ hãi. Nỗi sợ hãi chiếm đoạt, tê liệt, bóp nghẹt.

Một lần nữa lại có tiếng sắt thép va chạm, tiếng gầm gừ và tiếng ngựa hý. Những ngôi nhà như quay xung quanh cô bé và bỗng nhiên cô có thể nhìn thấy những ô cửa sổ rực lửa, khi mà trước đó chẳng có gì ngoại trừ một con phố bẩn thỉu chất đầy xác và của cải của những người tháo chạy rải rác khắp nơi. Người kỵ sĩ sau lưng cô bỗng ho ra máu, bắn hết lên bàn tay đang cầm dây cương. Lại thêm những tiếng la hét. Những mũi tên bắn vụt qua.

Ngã, bị choáng, bầm tím ở những chỗ va vào áo giáp. Vó ngựa rầm rập chạy qua cô bé, cái bụng của một con ngựa và một vòng tròn méo mó vụt qua trên đầu cô, rồi lại thêm cái bụng của một con ngựa nữa và một lớp giáp đen. Những tiếng ậm ừ, như một người tiều phu đốn gỗ. Nhưng đây không phải là gỗ, mà là sắt đấu với sắt. Một tiếng kêu, như bị bịt lại và yếu ớt, và thứ gì đó to lớn và đen ngã xuống vũng bùn bên cạnh cô, máu tuôn ra. Một cái chân mặc giáp giãy đạp, cày xới nền đất bằng một mũi nhọn.

Blood Of ElvesNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ