Chương 2: Dài quá.

1K 109 3
                                    

Phương Dung có chút thương tiếc, hắn ôm chặt nó, trên áo đồng phục có may một cái túi, có thể đặt nó ở đó, quần áo dày chặn hết mưa gió, có đôi khi làm việc ra mồ hôi còn có thể nghe được tiếng tim đập mỏng manh của nó.

Đổ mồ hôi chứng tỏ rất nóng, nhiệt độ cơ thể cao lên, đứa nhỏ này cũng có chỗ tốt, bị hắn hâm nóng hầm hập, thân mình nho nhỏ sẽ duỗi lên, tỏ ý chống cự nhiệt độ tăng cao của hắn.

Thành thật mà nói nhiệt độ cơ thể hắn đối với đứa trẻ này quá cao, nó khó chịu sắc mặt sẽ đỏ bừng, những nếp gấp da mặt khó coi cũng không có giảm bớt, đơn giản là Phương Dung đã nhìn đến quen mắt.

Đây cũng không phải là lần đầu tiên hắn nghĩ cách cứu đứa nhỏ, trước đây cũng cứu không ít đứa cơ thể đặc biệt yếu ớt, năng lực cũng đặc biệt kém, đáng tiếc những đứa nhỏ đó đều không qua khỏi.
86% người thân không nhận, 10% chết trận, 10% còn lại hiện tại làm việc thấp kém, hơn nữa còn thề sau này sẽ nuôi hắn, tuy rằng là hy vọng xa vời, nhưng hắn vẫn rất vui vẻ, tốt xấu gì những nỗ lực của hắn cũng không uổng phí.

Cứu những đứa trẻ đó cũng không phải vì lòng tốt, chỉ là hy vọng phần việc của mình sẽ được chấm điểm cao hơn.

Mặc kệ là người hay là động vật đều có tấm lòng biết ơn, bạn đối xử với hắn tốt, hắn cũng sẽ đối xử với bạn tốt, đây là lý do vì sao đồng nghiệp của hắn bị thay đổi từng người một nhưng hắn vẫn chưa bị đổi, Phương Dung cảm thấy nhiêu đó là đủ.

Người dị biến cơ thể trưởng thành rất nhanh, sau ba năm liền có thể hoàn thành kỳ trưởng thành, vào giai đoạn thành thục kỹ năng bọn họ sẽ bị đưa đi chiến đấu trên chiến trường, tỉ lệ sống sót rất ít, nếu bị thương còn có cơ hội rời khỏi cuộc chiến, người khác lên thay, cuộc sống về hưu không được bảo đảm, khó tìm công việc, có người làm việc thấp kém, có người không chịu thua cuộc tính toán làm chuyện lớn, bị ban lãnh đạo loài người xem như nước với lửa.

Bởi vì kỳ trưởng thành ngắn, cho nên yêu cầu dinh dưỡng rất nhiều, đồ ăn đều đo bằng thùng, một thùng hai thùng như vậy, một ít thói quen sinh hoạt cũng phải chú ý, ví dụ như việc Hỏa dị năng không thể ăn được đồ vật thuộc tính Thủy, ăn sai sẽ khiến bọn chúng đau bụng, nghiêm trọng hơn là bị bệnh.

Mỗi ngày Phương Dung đều chạy tới chạy lui vì đồ ăn của bọn nó, một ngày ăn ba bữa cơm còn mệt, phần lớn người dị biến đều lười, ăn no liền ngủ, cũng không cần hắn nhọc lòng.

Chỉ là đứa nhỏ hắn quan tâm có hơi phiền phức, bởi vì nó nhỏ, một lần ăn luôn ăn rất ít, nhưng chỉ trong chốc lát sẽ đói, cách một khoảng thời gian lại phải cho ăn một lần.

Đặc biệt là hiện tại, vừa đến giữa trưa, thời điểm bận rộn nhất, chờ hắn làm việc xong mới có thời gian chiếu cố đứa nhỏ này.

Hiển nhiên nó đã sớm đói lả, sờ soạng ngực Phương Dung để tìm đồ ăn, ngoài việc làn da mềm mại thỉnh thoảng dán vào ngực hắn, xúc giác cũng khá tốt.

Trong phòng nghỉ của Phương Dung có nguyên một bộ trang bị để chăm sóc nó, là do những đứa trẻ trước để lại, bởi vì nó luôn bị anh em bài xích, không được ăn cơm, cho nên hắn đặc biệt ôm ra chăm sóc.

[ĐM] [Edit] Sổ tay mạng sống của nhân viên chăm sóc quái vậtNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ