Chương 1: Thành Phố S

4 0 0
                                    

Không biết lần cuối cùng Uyên Thư đặt chân đến thành phố S là khi nào nữa, chỉ có điều lần này đến đây sẽ lưu lại những kỉ niệm tuyệt đẹp.

Máy bay từ thủ đô L đến thành phố S hạ cánh lúc tầm tám giờ tối. Bên ngoài sân bay đông nghịt người qua lại, đêm nay không trăng trời âm u hẳn.

Uyên Thư vừa ra khỏi sảnh, trên tay kéo vali màu tím pastel. Váy ngắn cùng áo khoác lông bên ngoài làm nổi bật đôi chân dài của cô. Cô thoải mái bước ra khỏi sân bay đón một chiếc taxi về chung cư của anh trai đã chuẩn bị.

Nhà họ Phùng ít anh chị em, từ nhỏ sống ở nước ngoài nhiều nên tư tưởng rất thoáng. Việc nhuộm tóc hay xăm hình trước tuổi thành niên không hiếm. Từ nhỏ đã được "nuôi thả" nên nhà họ Phùng ít khi quan tâm đến việc sống chung với nhau. Ông bà chú bác đều mỗi người một nơi, ít qua lại.

Uyên Thư về thành phố S cũng không làm bất ngờ người trong nhà, chỉ có điều trong nhà chẳng ai ở đó cả nên cũng tuỳ ý cô. Uyên Thư có một anh trai lớn hơn bảy tuổi, cách biệt tuổi tác khiến anh em cũng không thân thiết chỉ có anh trai luôn biết quan tâm em mình. Lần này đến thành phố S cũng do anh trai lo chuyện chỗ ở, trường học.

Uyên Thư đứng trên tầng cao của chung cư nhìn xuống, rất gần trung tâm thành phố, các điểm tụ tập ăn chơi đều ở xung quanh. Nhìn đến một toà nhà đang thi công, cô nhíu mày, những chuyện vừa qua khiến cô phải suy nghĩ thêm gì đó.

Trên bàn, những tờ giấy ghi đầy chữ nằm ngổn ngang chồng chéo lên nhau. Bên cạnh là một cuốn sách đã coi dở, trang sách bay phấp phới...

Thật ra thế giới này là ảo. Những con người bên trong đây đều là những cá thể được tạo ra bởi "tác giả" và Uyên Thư cũng vậy. Một nhân vật qua đường nào đó trong tác phẩm kia.

Uyên Thư không hề tin vào chuyện đó cho đến khi cô bắt gặp những sự kiện tiếp đến giống như trong cuốn sách. Nó diễn ra đúng thời gian, địa điểm và cả những nhân vật có mặt trong đó.

Cuộc đời "cô" chỉ là một kẻ qua đường trong tác phẩm của nam nữ chính. Nếu chỉ là vậy, cô sẽ không quan tâm đến và sống cho tận cuộc đời mình nhưng nó lại liên quan đến gia đình cô, cụ thể là anh trai cô - Phùng Đình Huân. "Anh trai" như đúng tác phẩm là một thanh niên ưu tú đến từ gia đình giàu có quyền lực.

Mọi chuyện rất bình thường và đến khi mẹ anh chết vì tai nạn, vì quá tức giận nên anh đã đâm chết gia đình của người lái xe kia. Kết quả anh được gia đình che đậy nhưng giấy đâu gói được lửa. Gia đình đó lại là gia đình của nữ chính.

Mẹ nữ chính đã đâm chết mẹ anh, sau đó anh cũng kết liễu cha nữ chính. Gia đình cô ấy sống qua ngày với món tiền trợ cấp và sự lấp liếm của người giàu.

Đọc tới đây, Uyên Thư bỗng thấy buồn cười. Mẹ cô ta đâm chết mẹ anh thì không sao còn ngược lại thì được coi là che đậy, lấp liếm. Logic truyện khiến cho Uyên Thư cảm thấy ấu trĩ vô cùng.

Cô quyết định không đọc nữa, xâu chuỗi những sự kiện lại với nhau và cho ra một kết luận. Năm nữ chính mười tám tuổi đã xảy ra sự việc trên nên giờ cô phải chặn nó lại trước nhỉ. Đến thành phố S xem nữ chính nào.

[Đang Viết] Liệu Còn Vẹn NguyênNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ