Chương 61 - 70

510 13 7
                                    

Chương 61: Đi ở

Đại Chu khai quốc hơn trăm năm, Tôn Duẫn Thuần không phải một trong những, mà là hoàng đế xui xẻo nhất trong lịch sử.

Ngày đầu tiên hắn lên làm hoàng đế, không bái thái miếu, không làm đại điển, văn võ bá quan chưa kịp phản ứng, ngay cả long ỷ cũng chưa ngồi nóng thì đã nhận được tin khẩn Bắc Cương gửi tới.

Ngay sau đó, hàng xóm cũ ào ào tràn tới như ong vỡ tổ.

Ô La Hộ bộ của Chá tộc đánh lén Lương Khẩu quan, Khất Liệt bộ và thuộc quốc phía Đông Bắc là Bột Hải quốc liên quân với nhau, phát binh tấn công hai châu Bình, Kế, Thát tộc mới bị giáo huấn năm ngoái giờ lại ngóc đầu trỗi dậy, xâm chiếm các châu Đồng, Du, ép sát phòng tuyến phía Tây của Bắc Yến là Nguyên Châu. Bắc Yến thiết kỵ bị hai đầu kiếm chế, tình hình vô cùng nguy cấp.

Ngày mùng ba tháng năm, Kế Châu báo nguy.

Ngày mùng năm tháng năm, thành Kế Châu bị phá, Bình Châu cấp báo, Đồng Châu và Du Châu ở Tây Bắc cầu viện Bắc Yến quân.

Ngày mười hai tháng năm, thành Bình Châu bị phá, chủ tướng Túc vương tử trận, các châu huyện phụ cận không thể chống trả, thủ quan canh giữ đầu hàng, quân địch cách kinh thành chỉ còn ngàn dặm, mà quân Đường Châu đáng lẽ phải trên đường chống địch, nhưng vì giúp Tôn Duẫn Thuần soán ngôi nên còn đang ở ngoài kinh thành giằng co với kinh doanh.

Ngày mười ba tháng năm, quân Ninh Châu phản bội, phòng tuyến Tây Bắc bị phá.

Thát tộc và Chá tộc bắt tay nhau, lần lượt hướng tới kinh sư từ hai đường Đông Tây, Bắc Yến thiết kỵ bị kẹp ở giữa, thành thế cô lập, trong triều thì loạn xà ngầu, đừng nói là điều tập lương thảo kiểm kê chiến bị, ngay cả hoàng đế rốt cuộc là ai bọn họ cũng chẳng rõ nữa là.

Ngày mười lăm tháng năm, Phó Thâm phóng ngựa ngày đêm, cuối cùng cũng về đến đại doanh ngoài thành Yến Châu.

Bắc Yến quân canh giữ đại doanh trông thấy y thì suýt nữa bật khóc, Phó Thâm gấp rút lên đường nên tâm lực mệt mỏi, ngay cả sức giơ tay ra đỡ cũng chẳng có, y vào đại một doanh trướng rồi ngồi xuống, lời ít ý nhiều: "Rót cho ta cốc nước, còn tướng quân nào đang ở trong doanh trại thì gọi tới gặp ta."

Tướng lĩnh nhận lệnh rời đi, Phó Thâm nhân lúc rảnh rỗi liền nhắm mắt dưỡng thần, vừa duỗi dài hai chân. Từ cẳng chân y trở xuống đã không còn tri giác, xương cốt toàn thân như muốn rớt ra, người đầy bụi bặm, gương mặt tiều tụy, phủi ống tay áo một cái là rơi ra hai lạng đất.

Y ở Tây Năm hay tin Tấn vương ép vua thoái vị, còn chưa kịp ngạc nhiên thì đã nhận tin Lương Khẩu quan bị tập kích. Lần này Phó Thâm thực sự không thể ngồi yên, Đoàn Quy Hồng khuyên y nên chờ thêm tin tức, không chừng chỉ là gây rối bình thường thôi. Nhưng Phó Thâm vừa nghe nói Ô La Hộ bộ mượn cơ hội vận chuyển đông châu để đánh lén, liền lập tức nghĩ ngay tới hộp đông châu máu me loang lổ mà Du Kiều Đình đưa cho y hồi đại hôn năm nay.

Đây là lời khiêu khích trắng trợn mà người Chá tộc gửi đến, man di không hết lòng gian, đã sớm có dự mưu rồi.

Hoàng Kim ĐàiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ