Trước kia khi ở chung một chỗ, khoái cảm tình dục tràn lan luôn nhanh chóng nắm giữ tất cả, cô quyến luyến thân thể uyển chuyển, quyến luyến mỗi một lần vùi sâu vào trong thân thể em, cảm giác mềm mại chiếm lấy em. Em giống như sinh ra vì cô, có thể hai người phù hợp như thế, mỗi lần em vặn vẹo rên rỉ dưới cô, khuôn mặt nhỏ ửng hồng lại điềm đạm đáng yêu luôn có thể ép cô đến điên rồ.
Nhưng từ thời gian trước khi hai người phát sinh mâu thuẫn, em mở miệng muốn rời khỏi cô, cầu xin cô bỏ qua cho em thì tinh thần chiếm hữu em mãnh liệt đột nhiên dâng trào trong lòng cô, phát hiện mình vốn không thể thoải mái mà thả em đi.
Mãi đến khi đó, cô mới cẩn thận suy nghĩ rốt cuộc mình có cảm giác như thế nào với em. Em là của cô. Mềm mại và xinh đẹp của em chỉ thuộc về một mình cô.
Kết hôn với em dường như là chuyện tự nhiên, huống chi, trong bụng em bây giờ còn có con của cô.
Noh Jihye không đoán ra được trong đầu Jungwoo đang nghĩ cái gì, cố gắng muốn dẹp loạn trái tim đập quá nhanh, cắn cắn môi nói:
"Jungwoo à... Chị không thể cứ luôn muốn được. Tối hôm qua chúng ta mới... mới làm rồi, hơn nữa không chỉ một lần, chị có thể đừng muốn em nhiều như vậy được không?!"
Nói xong, toàn thân em cũng không khác lắm đỏ toàn bộ, từ đỉnh đầu đến đầu ngón chân, mỗi tế bào đều đỏ lên.
Jungwoo trầm lắng mà cười ra tiếng.
"Trời ạ, em thật đáng yêu."
Cô nhịn không được nữa, hôn miệng ngọt ngào của em, dỗ dành em mở miệng vì cô, để cho lưỡi ấm áp của cô có thể từ từ đút vào trong miệng em, cuốn mút lấy cái lưỡi thơm tho. Noh Jihye vốn chưa từng định chống lại, để tùy cô hôn, sau đó chậm rãi dấy lên phản ứng hừng hực, trở thành em dây dưa môi lưỡi cô không tha.
Đó là một nụ hôn nóng bỏng hết sức tuyệt hảo, khi cô chậm rãi lui ra thì giữa hai miệng vẫn còn dính vài tơ bạc.
"Jihye à, em không thể trách tôi vẫn luôn muốn, vẫn luôn muốn, ai bảo em mềm như vậy, thơm như vậy, ngon miệng như vậy."
Cô thở dài, lại xấu xa nói:
"Nếu không phải lo lắng đến việc em mang đứa nhỏ, tôi thật sự muốn dùng phương pháp biến thái, rất điên cuồng muốn em. Tôi thích nghe tiếng kêu lúc đạt tới cao trào của em, lúc đó em rất mê người, rất gợi cảm, em có biết không?"
"Chị... Chị nhất định phải nói những lời này sao?"
Hại mặt em đỏ không ngừng. Không thích đâu!
Cô gợi cảm nhíu mày.
"Em không thích tôi nói vậy nếu tôi trực tiếp làm thì sao?"
Em trợn to mắt đẹp.
"Mới không có!"
"Nói dối là hành động không tốt đâu nhé!"
"Em mới không nói dối."
Em là đang bóp méo sự thật!
Chính cô lúc được phóng viên phỏng vấn còn mãnh liệt nói dối, bây giờ còn lên án em sao?
"Ha ha ha..." Jungwoo cười sảng khoái, biểu cảm khuôn mặt đột nhiên mềm mại đi.
Rất xinh đẹp, rất soái... Noh Jihye bị dáng vẻ vui sướng cười sảng khoái của cô hấp dẫn vô cùng, em vốn rất yêu cô, vào giờ phút này, trái tim thiếu nữ càng chấn động mạnh.
Gò má em đột nhiên ửng hồng, khát vọng trong nháy mắt khuếch tán như lửa cháy lan ra đồng cỏ. Nghĩ cũng không nhiều, tay trắng như ngó sen của em chủ động nắm lấy cổ cô, nhào đến dưới mặt cô, môi mềm mại dùng sức hôn lên môi đẹp mắt đẹp của cô.
Jungwoo không khỏi trừng lớn mắt, cảm thấy khí huyết lao nhanh khi em chủ động.
"Em yêu chị!" Em khẽ nói ra lời yêu thương.
Mặc cho bây giờ cô thương yêu ngọt ngào với em toàn bộ là vì đứa nhỏ, em cũng cảm thấy được thương yêu rồi. Đã là như thế, thì để cho em sống trong giấc mộng có cô đi, đừng để ý quá nhiều, nghe theo khát vọng trong lòng, tập trung yêu cô. Bởi như vậy, em sẽ vui mừng hơn một chút.
"Jihye à, em nói lại lần nữa xem."
Jungwoo nhỏ giọng yêu cầu, cô chưa bao giờ biết rằng mình muốn nghe ba chữ kia - không phải chưa từng có người phụ nữ nào nói với cô nhưng từ trước tới nay cô luôn cười nhạt, mà một câu ngắn ngủi bật ra từ trong miệng em lại thần kỳ, khiến cô phải để tâm.
Ngay từ khi bắt đầu em đã bị cô hấp dẫn thật sâu, điều này, trong lòng cô hiểu được. Em để cho cô kim ốc tàng kiều, trải qua cuộc sống gần như ẩn cư, sinh hoạt chủ yếu cũng gần như đặt trên một mình cô nhưng đây vẫn là lần đầu tiên cô nghe thấy em chính miệng nói ra với cô - Em yêu cô ~ !! Thật vui vẻ
"Em... Em yêu chị!" Noh Jihye thuận theo tâm nguyện của cô, khẽ nói, cánh tay gầy mảnh ôm chặt lấy cô không buông, lệ dịu dàng cứ tràn ra hốc mắt như vậy.
"Thật lòng yêu chị..."
Thật yêu, thật thương cô, yêu đến trái tim đau đớn, thật sự cam tâm tình nguyện vĩnh viễn thừa nhận đau đớn lần này, chỉ cầu ngọt ngào trong hờ hững.
Đột nhiên, cánh tay của Jungwoo dùng sức ôm lấy em, sức lực giống như muốn đè ép em vào trong thân thể cô.
Jungwoo không nói gì, khuôn mặt vừa xinh đẹp vừa soái khí vùi vào trong tóc đen thơm của em, hô hấp nặng nề vang lên bên tai, tim đập mạnh mẽ va đập trước ngực, cũng đồng thời chạm lấy ngực Noh Jihye. Ôm như vậy, còn có lực rung động hơn bất kỳ hành động thể xác quấn quýt tình ái khác nhiều.
Trong lúc vô hình, một lực lượng ngọt ngào lại mạnh mẽ kéo đau hai trái tim, cũng lặng lẽ kéo hai trái tim vào cùng một chỗ, trong lúc vô tình đã ý hợp tâm đầu.
Còn ngoại truyện nữa nhe mn~
BẠN ĐANG ĐỌC
[MOZE] CƯỠNG CHIẾM
FanficShin Jungwoo: Em đừng mơ rời khỏi tôi!!! Noh Jihye: Em sẽ không bao giờ mơ thứ ác mộng đó! Hành trình chiếm giữ bé mèo Jihye của Shin tổng. Rating: 18+ Author: @lisoono1 Truyện mình cover, chuyển ver và đã có sự cho phép của author<3