twenty

509 52 41
                                    

Cuộc gọi từ ninh.duong.lan.ngoc
Chấp nhận | Từ chối

"Cuối cùng mày cũng chịu gọi cho tao rồi sao. Tao không ngờ là mày có thể nhận ra đây là một vở kịch đấy"

"Mày muốn gì?"

"Thứ tao muốn, không phải đã quá rõ ràng rồi sao?

" Mày muốn bao nhiêu cũng được, vì vậy thả anh ấy ra"

"Nực cười quá, thứ tao cần vốn dĩ không phải là tiền, mà là anh ấy hahaha"

"Vậy thì xin lỗi, mày sẽ không bao giờ có được điều ấy rồi. Mau thả anh Khoa ra trước khi tao làm mọi chuyện."

" Mày nghĩ tao đã làm đến mức này thì còn điều gì tao không dám làm nữa không? Cùng lắm nếu đến bước đường cùng, tao và anh ấy sẽ chết chung, khi đó bọn tao có thể ở bên nhau rồi"

" Mẹ nó. Tao cấm mày làm những chuyện điên rồ như vậy. Tao sẽ đến đó và mang anh ấy về nguyên vẹn."

"Rất sẵn lòng đón tiếp cô tiểu thư đây, chỉ riêng cô thôi. Tuy nhiên hãy nhớ là tao có súng, nếu như tao đánh hơi ra được mùi của bọn cớm thì đừng trách tao vô tình"

itstu đã kết thúc cuộc gọi

"well, well anh xem .cô bạn gái của anh rất là yêu anh đấy. Rất tiếc anh là của em rồi, chỉ có thể là của em thôi"

/.../

"Rik rik, sao mặt anh quạu quá vậy nè. Nhưng mà em thích, đáng yêu lắm luôn"

"Cô im miệng. Cái tên rik rik chỉ những người tôi yêu thương được phép gọi, cô không có cái tư cách ấy"

/.../

"Nụ hôn này, vậy là đã đủ tư cách chưa"

"CON ĐIÊN NÀY, CÔ CÒN DÁM HÔN TÔI?"

"Em biết anh còn ngại, nhưng mà dần sẽ quen thôi. Cái đồ đáng yêu này"

"IM NGAY. Cái loại như cô, tôi phỉ nhổ vào. Tôi ghê tởm cô"

/...../

"Con mẹ nó, PHẠM HOÀNG KHOA? Anh dám phun nước bọt vào mặt tôi? tới giờ còn không biết điều? Đừng tưởng tôi yêu anh là tôi không dám bắn anh nhé"

"Bắn đi, nếu cô dám? Dừng lại đi trước khi quá muộn."

Nguyễn Thanh Tú, cái tên này cũng không phải là dạng vừa gì. Sau khi anh buông lời thách thức, nàng dứt khoát lau mạnh thứ chất lỏng trên mặt mình. Không thể không công nhận rằng nàng rất đẹp, nhưng nét đẹp sắc sảo, hiểm ác, đúng chuẩn hình tượng ác nữ trong các bộ phim. Nàng chuộng cách trang điểm tone khói , mỗi khi nhìn vào đôi mắt sắc lẹm ấy người đối diện cũng có thể lạnh sống lưng. Nhưng anh căn bản là không hề quan tâm đến nàng, người anh quan tâm đến nãy giờ lòng nóng như lửa đốt chỉ có một. Nhìn người con trai trước mặt chỉ mong ngóng người con gái khác , trái tim cho dù có tàn độc đến đâu thì ắt hẳn vẫn có đau lòng. Nhưng tính chiếm hữu và sự đố kị ganh ghét của nàng đã lên tới mức mất kiểm soát, khiến Tú phải làm đến mức này. Nàng yêu anh, quãng thời gian lâu đủ lâu để có thể trải qua vài mối tình, nhưng với anh một chút rung động cũng không có. Vậy mà đối với một cô gái chỉ mới gặp vài tháng mà đã khiến anh yêu đến say đắm, yêu sống chết. Tú hận anh, vừa hận vừa yêu. Còn đối với Lan Ngọc, không có gì ngoài thù hận. Đã làm đến thế này, nàng cũng không còn gì để mất. Nhiều lúc nàng tự hỏi mình sống cuộc đời này có nghĩa lí gì? Cha mẹ mất sớm, người thân từ mặt, công việc lại mất tất cả đến mức thân tàn ma dại, mọi người xung quanh ghét bỏ, giờ chỉ có tình yêu mới có thể vực dậy lại con người Tú. Nhưng cuộc đời vẫn luôn tàn nhẫn, tình yêu của anh mãi không dành cho nàng. Sau cùng, người tổn thương nhiều lại muốn làm tổn thương người khác. Thế là cô gái ấy cứ nghĩ rằng trói buộc anh bên mình, hoặc cùng lắm hai đứa cùng chết thì anh sẽ ở bên.

saranghae|text| [kr x ndln]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ