hoa lạ rơi, không có khói

274 27 15
                                    

căn gác lửng ở phòng trọ hai đứa có cái cửa chớp trông ra con hẻm nhỏ ngay bên hông nhà, nơi một tán cây lạ phủ bóng xuống đường. và lâu lâu, cả katsuki với izuku không ngủ được sẽ cùng ngó qua khung cửa chớp ấy, nằm nói chuyện linh tinh, đọc mấy quyển sách, ngắm gió lay cây hoặc cùng làm bài.

ban ngày trời sáng, mặt trời rọi lá vào gác toàn ánh lục, không đến nỗi lóa mắt, chỉ đủ giúp izuku tỉnh ngủ nếu katsuki phải đi học sớm. thỉnh thoảng đến mùa, gió tiện đường ghé vào gác của hai người sẽ mang theo cả hoa và lá khô rụng từ cây xuống. những hôm mát mẻ vì khí trời tốt, katsuki hay gắt gỏng cũng không buồn mắng izuku nếu bạn cứ ngồi ở đó mà nghiên cứu mấy thứ ngớ ngẩn. nó chỉ chống cằm ngồi đọc sách, lâu lâu ngước nhìn izuku, vậy thôi.

à.. đó là chuyện mấy buổi sáng. còn lúc izuku nhớ đến chuyện này đã hơi khuya rồi, katsuki còn bận việc chưa về được. vậy nên izuku thức, nhìn ra cửa chớp mở hé sang tán cây bên đường. mùi hoa đêm ở đâu trườn đến cùng gió khuya, hôn lên vầng trán và gò má izuku mát lạnh.

ồ, đêm nay giống hồi bạn còn sống ở ngôi nhà trên đồi lắm. ngủ không được hay căng thẳng học hành, izuku sẽ mò lên sân thượng để ngồi cạnh vườn cây của mẹ mà ngẫm bài. tiếng rì rầm khe khẽ ôm ấp izuku, không rõ là từ kí ức bạn đang nghĩ về, hay đến từ tán cây kia ở thực tại.

bạn nhớ mẹ, nhớ căn nhà hiếm khi nào có mặt cha. nhớ một khu vườn mà mẹ trồng nào ớt, diếp cá, đậu rồng và mấy loại rau như húng quế và tía tô, hễ rảnh là mẹ lại rủ bạn đi thăm vườn để tưới nước hay bắt sâu cho cây chóng lớn. mắt ướt hồi nào không biết, chắc vì bụi lùa từ cửa chớp vào làm nó cay. càng lau nước mắt lại càng rơi nhiều, ngực cứ nhói mãi không hết, izuku ngồi đó co người lại mà thấy lưỡi mặn chát.

lúc đó hình như katsuki đã về, vừa tắm xong đã leo lên gác để trải nệm và giũ chăn gối.

"mày làm sao đấy?"

izuku cứ yên lặng không nói làm nó phải quạu quọ nằm lăn sang chỗ bạn ngồi, ngó ra cửa và ngoảnh lại nhìn mặt izuku. rồi katsuki chui ra khỏi chăn lôi cái nệm lại gần cửa chớp và bắt izuku nằm xuống, dém chăn cho kín, lần cho được bàn tay bạn mà nắm.

nằm yên đâu có mấy phút đã thấy ấm nệm, izuku mơ màng dần. trong lúc đó, ngón cái của katsuki cố lau đi nước mắt trên má bạn.

"tướng ngồi của mày ngồi hợp hút thuốc lắm. nhìn sầu gớm."

nó mắng izuku một câu như vậy. nhưng mà bạn lại cười.

"mình không hút thuốc đâu, hại lắm. kacchan cũng đâu có ưa mùi khói."

"thì tao nói vậy đó! cãi!"

"thuốc lá hay rượu bia gì mình cũng không thích đâu. có mấy thứ khác lành mạnh hơn mà."

ngắm hai vết nhăn giữa lông mày nhíu chặt, izuku từ từ khép mắt, kề môi đến sát mặt người mấy đêm trước đã đắp chăn cho mình.

"giống như thích kacchan này."

hai bàn tay đan chặt vào nhau thêm, izuku thấy như có một dải ruy băng nho nhỏ quấn quanh lồng ngực mình, nén trái tim xuống để ngăn nó chạy lên họng. mặt bạn nóng hết cả lên. nước mắt cũng lau rồi, chăn thì ấm quá, hơi thở của người mình thương phủ lên khắp gò má và chóp mũi, chưa bao giờ lòng izuku thấy đầy hơn lúc này.

(BakuDeku) Gác Lửng, Cửa Chớp, Phòng TrọNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ