Draco xoay người, quơ quào vài cái trên giường để tìm 'cái gối ôm hình người' của mình.
Nhưng sờ một hồi lâu cũng chẳng thấy ai, tâm tình đang tốt của Draco cũng tụt xuống, gã khó chịu mở mắt.
Ánh nắng rọi thẳng vào mắt gã làm Draco phải nhắm mắt lại một lần nữa.
Harry ngồi trên chiếc ghế khá cao của mình ở gần cửa sổ, trên tay là cây cọ còn thấm màu vàng nhạt, kế bên là khung tranh kê một bức tranh đang vẽ dang dở.
Em cười khúc khích nhìn Draco như con mèo lười ở trên giường, vô tình thu hút sự chú ý của Draco. Gã nhõm người, nhìn cậu bé đáng yêu của bản thân, vô thức bật cười theo em, "Sao em lại cười vậy?"
Vừa hỏi, gã vừa bước xuống giường, Draco đi về phía Harry, dịu dàng nhìn em.
"Anh xem lại tóc anh đi kìa, ngố chết đi được."
Draco đưa tay sờ tóc mình vài cái, sau đó mạnh tay cào những sợi tóc hơi dài tán ra rồi vuốt ngược chúng ra đằng sau.
Hình ảnh Draco mặc mỗi chiếc quần thuộc bộ đồ ngủ sọc caro xanh, để lộ nửa thân trên rắn chắc, cân đối và nam tính cùng hành động của gã thoáng một cái đã quyến rũ được chàng họa sĩ nhỏ ngồi cách đó không xa. Lần nữa, Harry phải cảm thán về hình thể tuyệt vời của người yêu nhà mình.
Trong lúc em đang ngẩn ngơ, Draco đã tiến ra đằng sau em, gã dùng một lực vừa đủ kề ngực vào lưng Harry, hai cánh tay săn chắc ôm chầm lấy cơ thể được bọc hờ bởi chiếc áo còn lại trong bộ đồ ngủ của gã.
Bởi vì Harry chỉ cài ba nút dưới cùng một cách lỏng lẻo nên Draco không ngại ngần chi đã bỏ tay vào trong áo, mân mê da thịt của em.
"Bé yêu vẽ anh à?" Draco vừa sờ mó em, vừa nhìn bức tranh chưa hoàn thiện, tò mò hỏi.
"Đúng rồi, đẹp mà đúng không?" Harry xoay nửa mặt, ánh mắt sáng lấp lánh, trông mong nhìn gã.
Draco chưa một lần nào từ chối được ánh mắt sáng ngời này của Harry, gã mỉm cười hôn em cái 'chót' vào má, thân thiết trả lời, "Đương nhiên là đẹp, cục cưng của anh vẽ mà."
Harry cười khúc khích vì vui vẻ, em hôn một cái vào môi Draco xem như lời cảm ơn, ngoan ngoãn để gã ôm mình và tiếp tục vẽ bức tranh của mình.
//
Harry trốn trong phòng đến gần trưa mới ra ngoài, Draco cũng bám dính theo em. Nên thành ra khi cả hai ra khỏi phòng cũng vừa tròn mười hai giờ.
Nhìn đồng hồ lại nhìn cái bụng bắt đầu kêu réo của cả hai, hai người đồng thời bật cười.
"Ra ngoài ăn nha bé cưng." Draco xoa má em, cười cười đề nghị.
"Được, ra quán The ODD's của chị Emily nha, em còn voucher của chị ấy tặng nè, quán của chị ấy cũng ngon lắm á, mỗi tội hơi đông và đắc tí tẹo thôi." Harry hớn hở bám vào tay Draco lắc qua lại, nhe hàm răng trắng bóc của mình cười lấy lòng.
Draco không biết Emily là ai, nhưng nghe Harry liên tục mời mọc chỉ đành biết nói đồng ý.
Được như mong muốn, Harry lập tức buông tay Draco, hào hứng chạy vào phòng lấy đồ. Draco cười bất lực vì sự phũ phàng của cục cưng nhà mình đã đời cũng cất bước theo em, nhanh nhẹn thay đồ.

BẠN ĐANG ĐỌC
DraHar__Paris, anh và em.
FanficKhi cuộc sống tràn đầy những lo toan, vất vả, diễn viên triển vọng Draco Malfoy đã bỏ lại mọi thứ đã đến Paris, Pháp du lịch. Ở đó, gã gặp em, một chàng họa sĩ trẻ tuổi, tự do, phóng khoáng, yêu đời. Tuổi 25 của Draco bỗng chốc biến thành tuổi 17 ng...