Chap 3

611 111 21
                                    

Mặc vào người bộ đồng phục được phủi phẳng phiu, Kazutora mỉm cười hài lòng nhìn mình trong gương. Bởi vì sinh sống ở vùng quê, ăn uống không đủ chất nên thân người em có hơi ốm so với người cùng tuổi, bộ đồng phục vì thế trông có hơi quá khổ đối với em. Nhưng Kazutora không phiền lòng vì điều đấy, nhìn bộ đồng phục mới tinh được mặc trên người em khiến em phấn khích không thôi.

"Kazutora? Cháu chuẩn bị xong chưa?" Bác Ogawa nói vọng từ bên ngoài, ông gõ vài cái lên cửa phòng ngủ của em.

"Xong rồi ạ!" Kazutora với tay lấy ba lô trên giường rồi chạy ra mở cửa phòng. Bác Ogawa đứng trước cửa nhìn em cười hài lòng.

"Cháu nhớ đường đi rồi chứ?"

"Nhớ rồi ạ!" Nhờ vào sự chỉ dẫn của bác Ogawa tối hôm qua, Kazutora đã thuộc lòng được đường đi đến trường. Em hớn hở chào tạm biệt ông bà Ogawa rồi rời nhà.

Đường phố vào buổi sáng sớm đã đông người qua lại. Đúng là thành phố lớn, luôn đông nghẹt người! Kazutora nhìn quanh ngó quất khắp nơi, cảm nhận sự mới mẻ một cách hứng thú. Cửa hàng hai bên đường đã mở cửa, không gian ồn ào nhộn nhịp.

Vì khai giảng vào đầu mùa thu nên hiện tại tiết trời rất mát mẻ. Kazutora hít một hơi mạnh, luồng không khí lạnh tràn ngập khắp buồng phổi em làm em hứng khởi. Em tăng tốc độ chạy, khung cảnh xung quanh lướt qua em nhanh chóng. Gió lạnh phả vào mặt em, làm em có chút nhột mà nhoẻn miệng cười. Em luồn lách tránh những người qua lại trên đường, mái đầu phất phơ trước gió, để lộ đôi mắt vàng to tròn và nốt ruồi lệ nổi bật trong đám đông.

Baji đứng trước quầy thanh toán, anh cầm khăn lau lau mặt bàn, bên tai văng vẳng tiếng nói của Chifuyu.

"Baji-san, em gửi Peke J ở đây, 3 ngày nữa em sang lấy nhé!" Chifuyu vui vẻ nói.

"Mày lại bay nữa à?"

"Vâng, ngày mai em bay, tới mốt mới về!"

Baji không nói tiếp, mắt lơ đễnh nhìn ra bên ngoài cửa hàng. Hôm nay vì có khách đặt lịch hẹn nên anh mới phải mở cửa hàng sớm, chứ bình thường tới tận 8 giờ 30 mới mở. Vì phải thức sớm để mở cửa nên mắt anh bây giờ cứ díu lại. Bất chợt, hình ảnh một con người vụt qua cửa hàng làm anh mở to mắt.

"KAZUTORA!!!" Baji hét lên, chạy vội ra ngoài. Chifuyu đứng trước quầy thanh toán ngơ ngác khó hiểu nhìn anh.

Baji đứng trước cửa hàng thú cưng, nhìn trong dòng người qua lại tìm kiếm bóng hình quen thuộc. Có phải em không, có phải là em không?! Người qua đường cứ ngó nhìn người đàn ông đang đứng trước cửa hàng thú cưng với vẻ mặt khó hiểu. Baji vò vò tóc, nhăn trán gằn giọng thốt lên: "Chết tiệt!"

"Baji-san?" Chifuyu đi ra kế bên anh, cậu cũng nhìn anh với vẻ thắc mắc. Sao khi không lại đi gọi tên người đã khuất?

"Anh sao thế?"

"Kazutora... lúc nãy tao thấy Kazutora!!!"

"Hả? Không phải cậu ấy đã chết rồi sao?" Chifuyu mắt trợn trắng hỏi. Có phải là buồn ngủ đến nỗi sinh ảo giác không?

"Chết tiệt! Chết tiệt! Chết tiệt!" Baji liên tục lẩm bẩm chửi thề, tay anh vò vò tóc đến rối tung cả tên.

"Chắc có lẽ là anh gặp ảo giác thôi, cậu ấy sao lại ở đây được?" Chifuyu xoa xoa lưng anh an ủi.

allkazutora; bóng hình quen thuộcNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ