Phác Chí Thành trong lúc bất ngờ bị kéo đi, vẫn kịp giơ tay nói: "Tạm biệt, ngài Ngụy."
Hai người bước vào thang máy, cửa vừa đóng lại, La Tại Dân lập tức dựa vào tường thở dốc. Phác Chí Thành bị dọa cho hết hồn, vội đỡ lấy hắn, vuốt ngực cho hắn thuận khí rồi hỏi:
"Anh sao vậy, có sao không?"
La Tại Dân không nói gì, nhưng dù có muốn cũng không nói nổi. Lúc này điện thoại hắn reo lên, hắn đưa tay vào túi quần lấy ra, đưa cho Phác Chí Thành, rồi lại ho khan vài tiếng.
Phác Chí Thành tự hiểu, liền bắt máy: "Alo, tôi là Chí Thành."
"Ngài La đã tìm thấy cậu rồi sao?" Là Lương Phúc.
"Vâng, tôi và anh ấy đang xuống lầu, hội nghị kết thúc rồi sao?"
"Ừ, tôi đang ở dưới khách sạn, để tôi lấy xe."
Phác Chí Thành thật sự muốn cõng La Tại Dân, nhưng có lòng mà không có sức, chân tay hắn dài ngoằng, cho dù gần đây hắn có gầy đi nhưng cậu cũng không cõng nổi, đành phải cố sức đỡ hắn ra ngoài.
"Haizz, dạo gần đây sao anh yếu vậy hả, ngay cả đi đường cũng không đi nổi." Vừa đỡ được người vào xe, Phác Chí Thành đã ca thán.
Lương Phúc ngồi ghế đằng trước lập tức quay lại, nửa muốn nói nửa lại thôi, cuối cùng anh im lặng.
Sau khi La Tại Dân về nhà thì lại phải truyền dịch, Phác Chí Thành cũng không thể đi làm, đành ở bên cạnh chăm sóc cho hắn.
-----------
Buổi sáng hôm sau, tuy La Tại Dân nghỉ nhưng mà Phác Chí Thành thì không, cậu vác túi xách đựng mấy tập bản vẽ tối qua vừa ngáp vừa chỉnh sửa tới khuya, chính vì thế nên chẳng có thời gian xem tin tức vào buổi tối như thường lệ.
Đã có xe riêng nên cậu rất thoải mái, cậu vừa lái xe vừa nghe nhạc. Thật lòng là cậu muốn đi đón Đào Khả Như nhưng đường đi không tiện, lại dễ bị phát hiện hành tung cho nên thôi. Để bạn gái mỗi ngày phải đi làm bằng xe bus trong khi mình có xe riêng thì thật là áy náy.
Cậu vừa đến công ty, mấy chị gái đang ngồi túm năm tụm ba gần đại sảnh ăn bánh ngọt uống cafe liền chạy đến, người thì nắm cánh tay, người thì sờ lưng, người thì vỗ lên mặt cậu.
"Ấy, mấy chị làm gì vậy?" Phác Chí Thành lơ ngơ như bò đeo nơ.
"Trời ơi may quá, cậu ấy không sao hết." Một chị gái ôm ngực thở phào.
"Là...là sao ạ? Em có thể có việc gì được chứ?" Phác Chí Thành vẫn không hiểu.
"Tối qua cậu không xem tin tức à?" Triệu Vân Tú hỏi.
Phác Chí Thành lắc đầu, lập tức bị mấy chị gái kéo đến bàn ngồi, kể lại.
Sau đó Phác Chí Thành mới biết mình thoát chết trong gang tấc, à đúng hơn là may mắn thoát ra, bởi khách sạn hôm qua cậu đi dự hội nghị kinh doanh với La Tại Dân xảy ra một vụ ám sát kinh hoàng. Hoàng tổng – người vừa mới nhậm chức công ty Minh Hoàng bị chính anh ruột của mình ám sát, bởi vì lão cha vừa qua đời không để lại bất cứ tài sản gì cho anh ta. Nghi ngờ em trai mình cấu kết với luật sư, anh ta đã nhiều lần kiện cáo nhưng không thành. Quá uất ức, anh ta quyết định thuê người ám sát em trai.
BẠN ĐANG ĐỌC
Yêu Lầm Cưới Sai 彡 JaemJi
FanfictionTác giả: Sana. TÁC PHẨM CHUYỂN THỂ ĐÃ CÓ SỰ CHO PHÉP CỦA TÁC GIẢ , CÂN NHẮC TRƯỚC KHI ĐỌC!! ( Link : https://jiffyyeuchanbaek.wordpress.com/list-fic-da-hoan/fanficchanbaek-yeu-lam-cuoi-sai/ ) Thể loại: OOC , Hiện đại đô thị , Cưới trước yêu sau, Gươ...