Chương 9: Suỵt, nghe tôi nói!

11.2K 558 45
                                    

Editor: Elf

-----

‘’Không không, ngài không làm gì sai, ngài rất tốt với tôi, ý tôi là, tôi rất cảm kích, tôi không có ý tứ gì khác, tôi không phát thẻ người tốt ”

Cô vội vàng giải thích.

Tiêu Diễn thở dài.

"Vậy nhưng em vẫn đang dùng kính ngữ với tôi. Tôi thực sự già rồi à? Tôi khiến em cảm thấy tôi giống như một người lớn tuổi à?"

" Tôi rất tôn trọng ngài, à không, anh!”

Khuôn mặt căng thẳng của cô có chút đỏ lên. Nhưng đôi mắt xám to đẹp sáng ngời ấy vẫn nhất quyết nhìn chằm chằm vào anh, thay vì hoảng sợ né tránh, hoặc hạ mắt xuống. Đây là một bước tiến mới.

Cô ít đề phòng với anh hơn rồi. Dù cô đang căng thẳng nhưng cô vẫn nhìn anh.

Tiêu Diễn chậm rãi đi về phía cô, cô ngồi trên ghế không nhúc nhích, nhưng vai cô vô thức căng thẳng, mũi chân cũng rụt lại. Vì anh mang đến cho cô cảm giác áp lực ngay cả khi anh không làm gì, nên cơ thể cô sợ hãi theo bản năng. Anh cố gắng làm theo lời khuyên của chuyên gia tâm lý , cố gắng ngồi ngang tầm với cô, hoặc ngồi thấp hơn, điều này sẽ tạo cho phụ nữ cảm giác an toàn nhất định về tâm lý.

Thế nên, sau khi bước đến gần cô, anh ngồi xổm xuống, cười nhìn cô, đặt tay lên tay ghế của cô, dường như anh đang bao bọc lấy cô. Vì Tô Đồng Đồng đang ngồi nên khi Tiêu Diễn ngồi thấp hơn cô có cảm giác như anh đang nửa quỳ trước mặt cô.

Hành động này đã giải tỏa hầu hết sự áp lực của cô. Cùng với nụ cười ôn nhu và ấm áp, khiến bờ vai căng thẳng của cô dần thả lỏng, anh không chạm vào tay cô, chỉ nói chuyện với cô như thế này, rồi tiếp tục chủ đề vừa rồi.

"Vậy em gọi tên tôi cho tôi nghe một chút có được không?”

"Cái này ... có thích hợp không?"

"Không phải chúng ta là bạn sao? Em muốn tiếp tục gọi tôi là Tiêu tiên sinh? Hay gọi tôi là chú giốngLục Chiếu Hành?"

Khi anh nói từ "chú", ánh mắt anh tối lại, có chút phức tạp khó hiểu trong ánh mắt ấy.

Cô có cảm giác nếu cô thực sự gọi anh như vậy, hậu quả sẽ hơi đáng sợ. Vì vậy, cô nhẹ nhàng gọi tên anh.

“Tiêu Diễn.”

Thật sự rất êm tai.

Giọng nói của cô, khi cô gọi tên anh, nhẹ nhàng và ngọt ngào khiến trái tim của đối phương như muốn tan ra.

Cô gái nhỏ thật đáng yêu. Nhưng cô gái nhỏ mà anh từng ngủ lại là vợ của Lục Chiếu Hành. Nghĩ đến đây, Tiêu Diễn  âm thầm nghiến răng.

Tuy nhiên, anh vẫn nở nụ cười ấm áp trên môi.

“Em không cần để ý quá nhiều đến Lục Chiếu Hành, nó sẽ không ở đây đâu.”

“Tại sao?”

Cô ngạc nhiên hỏi. Có phải nữ chính đã xảy ra chuyện gì không?

Tiêu Diễn:

“Nó đang có hạng mục ở châu Phi.”

Lần này cô không nói, nhưng trong mắt hiện lên rõ ràng nghi vấn, tại sao anh ta  đích thân đến châu Phi? Tiêu Diễn nhẹ giọng trả lời.

“Tôi cử nó đi.”

Cô gật đầu.

“Anh ta nghe lời anh thật đấy.”

“Vì nếu không nghe lời nó sẽ phải chết.”

Tô Đồng Đồng: "..."

Tiểu Diễn:

"Hahaha, tôi nói đùa đấy. Em tin sao?"

Tô Đồng Đồng lúng túng cười, cô tin.

"Có vẻ như nó đã nói rất nhiều về tôi trước mặt em’’

[Hoàn] Sau Khi Xuyên Sách Tôi Gả Cho Cậu Của Nam ChínhNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ