Bí mật

165 23 0
                                    

Pháp sư tóc đỏ tận mắt nhìn thấy thiếu nữ mảnh khảnh sau khi tới một góc vườn khuất liền không chút do dự cứa sâu vào cổ tay, máu đỏ tưới đẫm cỏ xanh vô cùng chói mắt. Khi người tóc đen đứng dậy, chắc vì mất quá nhiều máu nên choáng váng loạng choạng ngã ngửa ra sau.

Sau đó Layla xoay người, đập mặt xuống thềm cỏ.

Nhìn thôi cũng biết là rất đau.

Không gian yên lặng một lúc lâu, thiếu nữ tóc đen mới từ trên mặt cỏ chậm chạp bò dậy, mái tóc dài rũ rượi chưa từng có.

Nữ pháp sư nháy mắt căng thẳng, cành cây khô dưới chân 'răng rắc' giòn tan.

Cô gái phía xa lập tức ngẩng đầu, ánh mắt giống như đường kiếm sắc bén sáng rực.

Nhưng pháp sư tóc đỏ có thể nhận ra rằng cô ấy hiện tại chỉ là con cọp giấy, vì biểu tình trên mặt đã đem nội tâm bán đứng.

Rosalyn chưa từng nhìn thấy một biểu tình nào như thế trên gương mặt Layla.

Không phải là sự lo lắng bị phát hiện, mà là một vẻ sợ hãi bi thương khiến người nhìn không thở nổi.

Giống như việc mà cô ấy đang giấu, so với mạng của cô ấy còn quan trọng hơn gấp bội lần.

Bởi vậy, Rosalyn đã lựa chọn lặng lẽ rời đi.

Không biết sau đó Layla làm gì...

Bên tai đột nhiên vọng đến tiếng cười giòn giã, nữ pháp sư hồi thần nhìn qua, liền thấy Layla cười khanh khách và Cale nhăn nhó gặm miếng bánh quy chanh, và mấy đứa bé quây quần hỏi sao Cale lại nhăn mặt trong khi bánh rất thơm ngọt.

Rosalyn rũ mắt, cắn một miếng bánh.

Layla hôm nay làm bánh dường như không được tỉ mỉ như xưa, trong miếng cô vừa ăn có vị vỏ chanh rất đắng, hẳn là sơ ý làm lẫn vào.

Được rồi.

Từ bây giờ, cô sẽ chú ý hơn đến thiếu nữ tóc đen kia.

Tránh cho Layla lúc nào đó đột ngột biến mất.

Giữa sóng gió của bữa ăn nhẹ toàn bánh quy chanh, nước chanh cùng trà chanh, người hầu lại tiến vào đưa đến tay Cale một thiệp mời hoa lệ đến từ hoàng cung.

Một buổi tiệc vào tối ngày mai, tiếp đón một đoàn sứ thần hải ngoại.

Thiệp mời lại sang trọng lại xinh đẹp hơn nữa cũng vẫn là thiệp mời, tiệc tùng trong mắt ai đó tương đương với một núi rắc rối quấy rầy đến cuộc đời lười biếng.

Thiếu gia tóc đỏ chỉ cảm thấy trong đầu mình có sợi thần kinh nào đó đứt cái bựt!

Cale sau khi ăn bánh quy chanh uống trà chanh lại nhận được thông báo dự tiệc thì vô cùng bất mãn, về phòng liền trực tiếp gọi qua đem Alberu ca ngợi lên tít tận chín tầng mây, khiến cho Mặt Trời của Vương Quốc Roan run lẩy bẩy ký giấy tờ. Cuối cùng vẫn là Layla đem tới bánh táo vừa nướng mới cứu vớt được một phút ngu dại của vị Hoàng đế trẻ nào đó khỏi cơn giận của dongsaeng nhà mình.

Cale nhìn thiếu nữ tóc đen cười tủm tỉm, nhẹ nhàng nhướn mày, "Layla, em cũng đi."

"Vâng, Cale-nim." Cô vui vẻ rót trà, nụ cười trên mặt giống như nụ hoa đặt trong tách, theo dòng nước trà lóng lánh thơm ngọt ngào mà xoay tròn nở bung ra, xinh đẹp vô ngần.

Câu chuyện nhỏ về hầu gái chăm tóc cho CaleNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ