Hồ Diệp Thao chết sững người, không tin những gì mình vừa nghe thấy. Bản thân cậu quả thật có chút tùy hứng nhưng không phải người không có lý lẽ, đối với chuyện yêu đương vô cùng nghiêm túc, bao lâu nay chưa từng tùy tiện nói ra hai chữ này, không ngờ tới hôm nay lại phải nghe từ chính miệng Châu Kha Vũ.
- Tiểu Châu, em nói cái gì?
Giọng Hồ Diệp Thao lạc đi. Cậu vẫn bám víu lấy tia hi vọng rằng bản thân nghe lầm.
- Em nói lại đi Tiểu Châu.
- Em nói là chúng ta chia tay đi!
Châu Kha Vũ gằn giọng, nói lại một lần nữa rồi xoay người giấu đi biểu cảm của mình. Cậu cũng không biết nên đối mặt với Hồ Diệp Thao như nào.
Nước mắt Hồ Diệp Thao bắt đầu rơi không kiểm soát. Cậu hoảng loạn không biết nên phản ứng như nào, không biết nên trả lời ra sao. Mấy năm sống trong sự bảo bọc tuyệt đối của Châu Kha Vũ khiến cậu không có cách nào tiếp nhận được chuyện này, Hồ Diệp Thao chưa một lần nghĩ tới việc Châu Kha Vũ sẽ rời đi.
- Tiểu Châu, là anh không tốt... là anh xử sự không phải... anh sai rồi... Em... em đừng đi... đừng đi có được không...
Giọng Hồ Diệp Thao gần như đang van nài khẩn cầu, run rẩy vụn vỡ. Châu Kha Vũ vẫn lựa chọn im lặng, không nói gì,
- Em từng nói... chúng ta sẽ không bao giờ chia tay mà...
Hồ Diệp Thao chạy ra khỏi nhà. Châu Kha Vũ không đuổi theo, đứng chôn chân tại chỗ. Oscar lúc này từ trong phòng đi ra.
- Anh... đuổi theo đi?
- Cậu biết anh không phải loại người như thế.
Châu Kha Vũ nhấc điện thoại, tìm kiếm cái tên Phó Tư Siêu trong danh bạ.
Phó Tư Siêu mất một lúc mới đuổi kịp Hồ Diệp Thao. Cậu ấy ngồi sụp xuống nền đất, khóc như một đứa trẻ, Phó Tư Siêu không biết tại sao lại thành ra như thế này.
- Siêu Siêu... tại sao... tại sao Tiểu Châu không cần mình nữa...
Ôm Hồ Diệp Thao đang nức nở vào lòng, Phó Tư Siêu nhất thời không biết nói gì. Không phải là người trong cuộc, không sống cùng hai người bọn họ, Phó Tư Siêu chẳng biết nguyên nhân từ đâu. Cậu đưa mắt nhìn Ngô Vũ Hằng, anh hiện tại vẫn là không liên lạc được với Châu Kha Vũ.
- Siêu Siêu... là mình không đúng... là mình không tốt với Tiểu Châu... nên... nên Tiểu Châu mới muốn bỏ đi như vậy...
Phó Tư Siêu nói thật có chút tức giận. Nửa đêm nhận điện thoại của Châu Kha Vũ, cậu đã cảm thấy có gì đó không đúng, thêm vào đó việc cậu ta cứ úp úp mở mở, hỏi bao nhiêu lần vẫn không chịu nói rõ, Phó Tư Siêu cũng cảm thấy nhất định có chuyện rồi, liền cùng Ngô Vũ Hằng tức tốc chạy tới, liền bắt gặp Hồ Diệp Thao vừa khóc vừa chạy đi, có gọi thế nào cũng không được. Nhìn Hồ Diệp Thao bộ dạng lem luốc, tóc tai bị nước mắt làm cho rối tung lên, Phó Tư Siêu có chút không nói nên lời. Rõ ràng là bản thân Châu Kha Vũ tự bước tới, rồi cũng là tự Châu Kha Vũ rời đi, Hồ Diệp Thao của bọn họ hiện tại đáng thương tới mức chẳng nỡ nhìn.
BẠN ĐANG ĐỌC
[ZSYX | FANFIC] Tam Giác Hoa Hồng
FanfictionMột câu chuyện giả tưởng về mối quan hệ giữa Châu Kha Vũ, Oscar, Hồ Diệp Thao Author: Nhược Minh Thùy Tuyến nhân vật: Châu Tư Diệp Tưởng - Châu Kha Vũ, Oscar Áo Tư Tạp, Hồ Diệp Thao Couple: Kim Chi Vũ Diệp, Diệp Tư Warning: TÌNH TAY BA, CRACK COUPLE...