08. Ở lại?

26 4 0
                                    

Hồ Diệp Thao đột ngột bừng tỉnh cơn mơ, mồ hôi rịn ra trên trán. Cậu quơ tay sang phía bên, chẳng còn chút hơi ấm nào cả, hoàn toàn trống trải. Màn hình điện thoại hiển thị 05h46p.

- Tiểu Châu, Tiểu Châu...

Hồ Diệp Thao xỏ vội đôi dép vào chân, lật đật chạy ra ngoài nhà, lớn tiếng gọi. Thật may, Châu Kha Vũ chỉ là đang trong bếp, vụng về chuẩn bị bữa sáng cho mọi người như một thói quen.

- Sao anh đã dậy rồi?

- Anh đã nói là anh làm được mà.

Hồ Diệp Thao kéo Châu Kha Vũ qua một bên, chiên nốt ba quả trứng còn đang chín dở trên bếp. Châu Kha Vũ bèn đi hâm lại sữa cho mọi người. "Dạ dày của Hồ Diệp Thao không tốt, không thể uống sữa lạnh." Đó là tờ giấy note được dán ngay trên cánh tủ.

Xong xuôi Châu Kha Vũ tiến tới ôm Hồ Diệp Thao từ phía sau, đặt cằm mình lên vai bạn trai nhỏ.

- Như này thật tốt.

Hồ Diệp Thao cười nhẹ.

- Anh sợ em lại bỏ đi nữa.

Rất khó khăn, Hồ Diệp Thao mới có thể giữ được Châu Kha Vũ ở lại. Đối diện với chuyện Châu Kha Vũ mắc phải chứng Alzheimer, Hồ Diệp Thao có chút khó tiếp thu. Thế nhưng, Hồ Diệp Thao là kiểu người như nào, tuyệt đối không vì chuyện này mà từ bỏ Châu Kha Vũ. Hôm sau, anh đi ra ngoài mua rất nhiều giấy note, còn là màu sắc mà Châu Kha Vũ thích. Hồ Diệp Thao nói, giờ thì không sao rồi, chỉ cần ghi lại và dán lên xung quanh, Châu Kha Vũ sẽ không quên gì nữa cả. Hồ Diệp Thao còn chu đáo chuẩn bị một tờ giấy xinh xắn ghi số điện thoại của mình kẹp phía sau ốp điện thoại của cậu, phòng trường hợp cậu đi lạc.

Hồ Diệp Thao nói Nhậm Dận Bồng xin nghỉ cho Châu Kha Vũ, không muốn để cậu đi làm, lo sợ cậu xảy ra chuyện. Hồ Diệp Thao cũng dành nhiều thời gian cho cậu hơn, cẩn mẩn chăm sóc cho cậu từng chút một. Tuy nhiên, không phải việc gì Hồ Diệp Thao cũng có thể lo chu toàn, mấy việc linh tinh trong nhà trước giờ đều là một tay Châu Kha Vũ quán xuyến, Hồ Diệp Thao chính là hậu đậu đụng đâu là hỏng đó. Châu Kha Vũ đã chứng kiến Hồ Diệp Thao mất nguyên cả ngày trời học cách nấu cơm trên mạng rồi làm theo, chẳng biết giữa đường sai sót ở đâu, kết cục vẫn phải gọi đồ ăn bên ngoài, lại thấy cả việc quần áo đem giặt cũng không bỏ túi, hại áo sơ mi của Oscar nhăn nhúm phải đem bỏ, còn cả việc quên bỏ sữa bảo quản trong tủ lạnh. Nhìn một vòng nhà cửa bị Hồ Diệp Thao làm loạn, Châu Kha Vũ cũng không đành để anh đụng tay đụng chân, có điều bản thân cậu có chút bất tiện, chỉ đành nhờ Hồ Diệp Thao phụ một chút.

Cũng bởi vì Châu Kha Vũ mà Hồ Diệp Thao, một người trước giờ được nuông chiều thành thói, trực tiếp thay đổi bản thân. Hàng ngày, anh chẳng còn lười nhác nằm dài trên giường chờ bạn trai đánh thức nữa, thay vào đó là dậy sớm chuẩn bị bữa sáng cho mọi người, cẩn thận chia sẵn thuốc của Châu Kha Vũ cho vào hộp để tiện mang theo. Khắp nơi trong nhà đều được dán giấy note, nhắc Châu Kha Vũ từ những việc nhỏ nhất như đâu là bàn chải của cậu tới những việc quan trọng như phải khóa ga sau khi sử dụng. Ăn sáng dọn dẹp xong xuôi, Châu Kha Vũ cùng anh tới tiệm hoa làm mấy việc lặt vặt linh tinh, tới tối lại cùng nhau về nhà. Đôi lúc, bệnh tình phát tác, Châu Kha Vũ sẽ như một đứa trẻ không lớn mà bày ra dáng vẻ phụng phịu với Hồ Diệp Thao, anh luôn kiên nhẫn ở bên dỗ dành cậu.

[ZSYX | FANFIC] Tam Giác Hoa HồngNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ