3.

2.3K 188 0
                                    

Tính tình của Tiêu Sái là loại không dễ để đối phó. Trong tất cả những nữ nhân mà thư ký Diệp từng chơi qua, hắn chưa từng thấy kiểu tính khí được nuông chiều thành thói như y, trên chốn phong nguyệt chẳng ai khéo léo như y, cũng chẳng mấy ai sở hữu được loại ngạo khí khiến lòng người ngứa ngáy này.

Chỉ có cả thân phong trần lõi đời mới trà trộn được vào Tiên Lạc Tư, cho nên nếu Tiêu Sái muốn giả bộ ngây thơ vậy thì y thật sự có thể không rành thế sự, quay đầu chớp mắt đã biến thành đứa trẻ hoạt bát, đáng yêu, hay thậm chí là nhõng nhẽo, so ra cũng chẳng kém gì tính khí của mấy phu nhân quan chức suốt ngày rủ nhau đi đánh bài.

Nhưng khi y giận dỗi vô cớ với Diệp tiên sinh thì cũng chẳng dễ gì mà dỗ dành được. Huống chi Tiêu Sái còn phải trực luân phiên trên tàu, vừa đi là không thấy bóng đâu nữa, lúc quay về thì năm lần bảy lượt ngó lơ xe hơi của Diệp Công Quán tới đón y, nhưng xe kéo thì y lại ngồi hết sức vui vẻ.

Cử xe đến không được, cần Diệp tiên sinh phải tự lên tàu bắt người. Tiêu Sái vừa ra khoang hành khách đã nhìn thấy nam nhân đang đứng ở lối đi, trên người chỉ mặc chiếc áo sơ-mi khoác thêm cái áo gi-lê sọc xanh bên ngoài, cổ tay áo được sắn đến tận khuỷu để lộ ra cánh tay, bên trên còn có một vết sẹo rất nhỏ mà lúc trước Tiêu Sái vô tình tạo ra.

Nam nhân kẹp điếu thuốc vào giữa đầu ngón tay, dựa vào đó nhìn y, biểu tình không vui cho lắm, chỉ động động tay, tùy tiện làm động tác tay ý muốn y đi sang.

Nhưng mà phản ứng của Tiêu Sái thì luôn khác với người thường, trong ánh mắt y đong đầy mừng rỡ, giống như chú chim sẻ nhỏ vui sướng mà lao ra đây.

Ánh mắt của tất cả hành khách trên toa tàu đều không ít thì nhiều mà dõi theo y, nhìn từ phía sau, vòng eo Tiêu Sái lại càng tinh xảo hơn, thon gọn đến mức một tay là có thể ôm hết. Y đứng trên lối đi nhỏ nói chuyện với vị hành khách kia, thoạt nhìn có xuất thân là một thân sĩ có tiếng, hai người đứng chung với nhau không quá hài hòa.

Rõ ràng là Tiêu Sái đang cáu kỉnh, nhưng dường như lúc này đều quên cả rồi, thư ký Diệp vẫn còn nhớ rõ, nhíu nhíu mày cười nhạo một tiếng, liếc mắt nhìn y một cái, sau đó dùng giọng điệu không vui mà nói: "Em chỉ biết chui xuống dưới ghế của người ta thôi."

Nhân viên phục vụ xinh đẹp không nói lời nào, chỉ tươi cười nhìn nam nhân, mu bàn tay ở phía sau người dựa sát lại một chút, nghiêng đầu nhìn chăm chú, tựa như đã lâu không gặp cho nên nhất định phải ngắm nghía kỹ một phen. Y cười càng đẹp thì thư ký Diệp càng tức y, luôn cảm thấy đối phương đang cố ý cười nhạo mình.

Tiêu Sái bị nam nhân túm lấy, kéo về phía sau vài bước, thất tha thất thểu dựa lưng vào cửa sổ nhỏ trên lối đi, nếu chỉ nhìn từ một bên thì sẽ không thấy được, nhưng từ hàng ghế đầu của toa tàu bên cạnh lại nhìn rõ. Nam nhân cố tình muốn y phải khó xử, áp sát một cách thô bạo, lưu luyến nhả ra từng làn khói thuốc, thay cho nụ hôn của đối phương mà đáp lại trên cánh môi y.

Kết quả giây sau thư ký Diệp đã bị đối phương quàng tay ra sau cổ, Tiêu Sái áp sát người vào, khẽ khàng đặt cằm lên bờ vai hắn. Dường như nam nhân vô cùng kinh ngạc, lập tức cười mà nói, "Em gọi tất cả mọi người ra xem rồi kìa."

[18+BDSM] BJYX ♥ Nhất Diệp Xuân TiêuNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ