Còn về phần Vương, hắn đã tìm nó suốt buổi tối, từng con đường từng khu phố ngay cả ngôi nhà của gia đình nó nhưng chẳng thấy nó đâu, bất mản, hắn quay về nhà, một cách mệt mỏi và hối hận, hắn đã yêu nó, nhất định là thế
"em đang ở đâu? tại sao em chỉ nghĩ đó là trò đùa chứ?" - Vương đau khổ oán trách bản thân.
Ở ngôi nhà sang trọng mà cô gái đang nằm tại căn phòng rộng khác, có một chàng trai đang gọi điện, đứng hướng ra phía cửa sổ
"cộc cộc"
_vào đi - chàng trai ra lệnh
_là tôi, Sophie - một cô gái rất đẹp bước vào
_hãy điều tra về cô gái ban nãy cho tôi - anh chàng ra lệnh
_tôi biết rồi, cậu cũng phải ngủ sớm nữa, mai GĐ của Roguine có buổi phỏng vần đấy - cô gái nhắc
_tôi biết rồi, cô mau đi đi - anh ta nói lạnh lùng, làm cô gái lòng nhói đauVẫn thế nó vẫn còn rất giận Vương,sáng hôm sau nó chào tạm biệt Joséph và đi về, anh chàng mà nó nghĩ là người tốt đã cho nó số ĐT.
NÓ rảo bước xung quanh, mà bụng đói meo, bắt chiếc taxi nó về nhà. Vì chỉ mới có 7h sáng nên ngôi nhà vẫn đang chìm vào giấc ngủ, không gian vẫn còn rất im ắng, đôi lúc có vài tiếc lạch cạch của mấy chị người làm dưới bếp đang chuẩn bị đồ ăn sáng, nó không muốn phải chạm mặt Vương, nó bước từng bước khẽ đến cửa phòng, vì phòng nó và phòng hắn kế bên nhau đã thế phòng hắn lại nằm ngoải vì vậy muốn đi qua cửa nó phải thật khẽ. Đang đi những bước thật khẽ
"phù, cuối cùng cũng qua" nó mở cửa phòng một cách nhẹ nhàng
_cô đi đâu suốt từ hôm qua đến giờ? - tiếng Vương
_sao....sao anh lại vô phòng tôi? - nó giật mình quay lại VƯơng đang ngồi trên giường của nó
_tôi hỏi hôm qua cô đã đi đâu? - đôi mắt hắn tối sầm lại
_tôi...tôi đi đâu thì liên quan gì đến anh, anh mau ra ngoài đi - nó cũng xem như không có gì xảy ra
_nhưng tôi là chủ của cô, tôi phải biết cô đi đâu chứ? - VƯơng tức mình quát
_tôi về nhà - nó nói nhanh
_cô nói dối, tôi về nhà cô nhưng cô không ở đó? - VƯơng đã điên thật sự
_tôi chỉ là đầy tớ thôi mà, anh đâu cần phải bận tâm đến - nó nói mỉa nhưng trong lòng tức tối
_cô..... hừm, từ nay cô không được phép ra khỏi nhà khi chưa có sự đồng ý của tôi rõ chưa? - Vương nói như ra lệnh
_anh có quyền gì chứ...? - nó la lối
_tôi là chủ - Vương chắc nịch
_anh..... - nó tức muốn sôi máu nhưng cũng chẳng làm gì được ai bảo anh ta là chủ còn nó là tớ làm gì.
nó không thèm xuống ăn sáng, nó đem theo chút tiền rồi bắt đầu đi học, thứ 2 mà
Nó chỉ chào có mấy dì và mấy chị người làm, làm ngơ Vương, hắn cũng chỉ ngồi đó ăn không vô nuốt không trôi chứ có làm gì được với tính cứng đầu của nó
Nó móc điện thoại
_alô, Hoàng huh? tui nè đến đón tui đi học nha ở đường ....xyz..... - nó ra đến đầu đường thì gọi cho Hoàng
Chừng 10" sau, Hoàng đã có mặt và chở nó đi, vừa lúc đó Vương bước ra khỏi nhà và nhìn thấy, máu hắn như sôi đến 100 ºC
Đến trường nó vs Hoàng "tung tăng" cón hắn thì mới dô trường mà trên đầu mây đen mù mịt
_cô, giờ ra chơi, tại sân sau, gặp tôi - Vương nói như ra lệnh
_tại sao tui phải gặp anh ? - nó bướng
_cô muốn tôi đuổi việc cô àh? lúc ấy gia đình cô cứ việc ra đường mà ở nhá - Vương dọa nó rồi bỏ đi
_hừ, cái đồ công tử bột đê tiện, độc ác mất nhân tính......bla bla..... - nó nguyền rủa Vương không ngớt
Các tiết học trôi qua thật nặng nề, nhưng rồi cũng đến giờ ra chơi
_anh có chuyện gì? - nó ra vẻ khó chịu
_cô ăn nói với chủ kiểu ấy hả? - Vương trợn mắt
_oh xin lỗi, vậy cậu chủ gặp tôi có chuyện gì vậy? - nó dẻo mồm, ắt chớp chớp
_tôi muốn cô chấm dứt quan hệ với tên kia.
_anh nói cái gì? chấm dứt vs Hoàng ấy hả? không đời nào - nó dứt khoát - về việc này anh chẳng có quyền gì cả, Hoàng là bạn tôi, anh đừng có mà xía vô
_cô....... - VƯơng câm mỏ luôn, chả lẽ giờ anh bảo thích nó, không hợp chút nào
_thôi tôi đi đây - nó toang bước đi
"một ngày nào đó, em phải là của tôi" - máu độc chiếm lại nổi lên trong con người Vương