Su Hyeok từ nhỏ đã không giỏi trong chuyện học hành, và cậu cũng không thích việc học tập nốt. So với việc ngồi yên trong lớp học và chăm chỉ học tập, Su Hyeok thích cảm giác được chạy tung tăng ra ngoài hơn. Vào mùa hè, cậu thích cùng đám bạn thân dạo chơi bên sông sau giờ học và sau đó về nhà với cả người ướt sủng, hoặc thử thách leo cây trong bộ quần áo bông dày với đám bạn vào mùa đông, và cuối cùng trở về nhà với bộ quần áo đầy tuyết bẩn.
Sau khi vào trung học Hyosan, Lee Su Hyeok đã trở thành một thành viên của nhóm "đầu gấu", tuy không thích đánh nhau nhưng cậu lại chiếm ưu thế về chiều cao và có khả năng phản xạ tốt nên hầu hết các cuộc đánh nhau cậu luôn giành phần thắng. Đám đầu gấu sẽ luôn gọi cho cậu trong những trận đánh nhau, nhưng Su Hyeok cũng không vì thế mà quá quắt, lòng trung thành của cậu bé mới lớn mới là điều quan trọng nhất.
Thường đi dạo bên sông, làm sao có thể không bị ướt giày. Vào thời điểm đó, bà của Su Hyeok thỉnh thoảng được gọi đến trường và đưa cậu, người đang đứng trên hành lang cúi đầu kiểm điểm trở về nhà, hoặc đôi khi bà sẽ được yêu cầu bồi thường. Khi Su Hyeok bắt đầu lớn hơn, bà lại phải bồi thường tiền cho người khác vì những trận đánh nhau của cậu, bà rất nóng lòng mỗi khi đón Su Hyeok về nhà. Nhưng bà chưa bao giờ khiển trách Su Hyeok, bà chỉ vỗ nhẹ vào đầu Su Hyeok mà bảo rằng
"Bà biết rằng Su Hyeok nhà mình là một đứa trẻ tốt bụng và hiền lành."
Càng về lâu, Su Hyeok càng cảm thấy tội lỗi.
Cậu đã luôn như vậy từ khi còn là một đứa trẻ, và bà của cậu chưa bao giờ tức giận. Khi còn bé, Su Hyeok chỉ luôn đi chơi với bạn mà không làm bài tập sau giờ học, mùa hè thì ra sông thả nổi, bơi lội, về nhà lúc nào cũng ướt sũng, còn mùa đông thì luôn về nhà với bộ dạng phủ đầy tuyết bẩn. Bà thấy vậy chỉ nhẹ nhàng giúp Su Hyeok lấy cặp sách, cười nói: "Su Hyeok nhà mình thật giống với bố hồi bé".
Bố mẹ thường sẽ đưa Su Hyeok ra ngoài vào mỗi mùa hè để đi bộ đường dài hoặc cắm trại, nhưng đó là trước khi họ rời đi vì tai nạn xe hơi, sau khi họ rời đi, chỉ còn có bà một thân một mình chăm sóc cho đứa cháu Su Hyeok.
Đối với Su Hyeok bà nội chính là người tốt nhất trên đời, dù thế nào đi chăng nữa cậu cũng nhất định phải bảo vệ bà. Su Hyeok luôn nghĩ như vậy, nhưng điều mà lúc đó cậu không ngờ đến nhất là lại có một người quan trọng giống như bà xuất hiện trong thế giới của cậu.
Su Hyeok không thể nhớ được mình bắt đầu thích Nam Ra từ khi nào. Khi cậu bắt đầu nghĩ về điều này, cậu đã nhận ra bản thân yêu Nam Ra mất rồi.
"Cô gái xinh đẹp", đây có lẽ là ấn tượng đầu tiên của Su Hyeok về Nam Ra, và ngay sau khi bắt đầu học, ấn tượng này đã trở thành "một lớp trưởng với điểm số tốt". Su Hyeok thường xuyên nhìn thấy Nam Ra trên đường đến trường, dường như mỗi khi cậu bắt gặp, Nam Ra đều đeo tai nghe, luôn một mình, bóng lưng trong bộ đồng phục học sinh màu xanh đặc trưng của trường Hyosan trông thật xinh đẹp và cũng thật cô đơn.
"Nam Ra dường như không có bạn bè"
Su Hyeok dám xác nhận như thế vì cậu nhận thấy rằng những cô gái xung quanh không một ai thích Nam Ra cả. Họ nói rằng cậu ấy giả vờ, rằng Nam Ra được trở thành lớp trưởng là vì mẹ cô ấy đã quyên góp tiền cho trường, và cậu ấy đã dành rất nhiều thời gian trang điểm để trở nên xinh đẹp. Một số nam sinh cũng nói rằng Nam Ra chỉ biết dựa dẫm vào mẹ trong mọi việc và luôn thờ ơ với người khác.
BẠN ĐANG ĐỌC
Nam Ra ✘ Su Hyeok | Trận chiến ngày tận thế
FanfictionNam Ra ✘ SuHyeok | Trận chiến ngày tận thế Trận chiến ngày tận thế, cố gắng phù hợp với bộ phim gốc, có bối cảnh riêng, CP chính Nam Ra ✘ SuHyeok ❌ Vui lòng không re-up, không mang ra ngoài, tôn trọng công sức của dịch giả!!! Hãy thương cho sự chầm...