bình thường tần suất nghĩ về choi namra của suhyeok không quá dày đặc, cũng gọi là thi thoảng ngồi thẩn thơ nghĩ về người ta thôi. ấy thế mà từ hôm hai người vô tình gặp nhau trên sân thượng chẳng có lúc nào mà lee suhyeok không nghĩ về cô nàng lớp trưởng của cậu ta.
lúc ăn, lúc chơi, lúc làm thêm, lúc phụ giúp bà nội, thậm chí là lúc đi ngủ vẫn nghĩ đến bóng dáng đấy. suhyeok tự cảm thấy bản thân mình thời gian gần đây điên rồi.
ngồi trên bộ ghế bằng gỗ ngoài sân, cậu ngẩn ngơ nhìn bóng lưng người con gái trong ảnh. chả là đã rất nhiều lần, suhyeok "vô tình" bắt gặp choi namra ngoài sân trường. con bé kiêu kì kia đối với cậu là cực kì hút mắt, cậu chỉ tiện tay bấm chụp vài cái. nhưng những lần "vô tình" ấy lại khá nhiều, thành ra hiện tại lee suhyeok có thể lập một album ảnh "bóng lưng người thương" luôn rồi. đùa chứ dù có cả một trăm bức ảnh mà chỉ cần là ảnh của choi namra thì cậu vẫn sẽ xem cho bằng hết.
"thằng nhóc quỷ con đang xem cái gì mà chăm chú vậy kìa"
bà kim hai tay khệ nệ bê thức ăn ra chỗ suhyeok đang ngồi. miệng cười tươi dò xét đứa cháu trước mặt.
"bà ơi con đã bảo bà cứ ngồi xem sổ sách của quán đi mà, khi nào bà xong con sẽ vào bê phụ bà, nặng thế này nhỡ bà ngã con biết phải làm sao" đỡ vội khay thức ăn từ tay người bà yêu quý, lee suhyeok cau có mặt mày. một chút cũng không để ý đến câu hỏi của bà nội, không để ý hay cố tình không để ý thì chắc ai cũng biết.
"aigoo có người đang thẫn thờ nhìn bóng lưng của ai đó, sợ bà già này gọi có nghe cũng chả nghe lọt tai" định gọi rồi, mà thấy ai đó cứ như người trên mây nhìn chằm chằm vào một bức hình. bà cũng chả thèm gọi nữa, tự bê ra cho nhanh.
lee suhyeok mặt mũi đỏ bừng vì ngượng. cái này là do cậu coi thường bà rồi, bà kim tuy có chút tuổi nhưng vẫn còn rất khỏe, mắt cũng cực kì tốt. ngồi giữa sân còn lôi hình người ta ra xem quả là quyết định sai lầm.
"con thích con bé đó sao suhyeok?" vừa bới cơm cho thằng cháu yêu quý bà kim vừa quay sang hỏi. cũng đúng, cháu bà đã 17 tuổi yêu đương bây giờ cũng vô cùng bình thường. bọn trẻ thời nay có nhiều đứa còn yêu sớm hơn cả suhyeok. bà không hề có bài xích ngược lại còn rất vui vẻ tiếp nhận. chả qua là phải xem 'cháu dâu' như nào. người già luôn vậy mà, cực kì quan tâm tới mấy vấn đề như vậy và bà kim cũng không là ngoại lệ.
đối với câu hỏi thẳng thừng của bà, cậu có chút bối rối. nhưng vẫn là phải trả lời "một chút ạ". dối lòng. tình cảm của lee suhyeok đối với choi namra không thể biểu hiện qua từ 'một chút' được. không cần qua hành động hay lời nói, ánh mắt nó đã thể hiện tất cả. những tâm tư trong lòng lee suhyeok nó như hiện hết lên mắt cậu.
bà sống tới từng này tuổi, còn có gì mà bà không biết, còn có gì mà bà chưa trải qua. cơ bản là cái tình cảm của bọn trẻ ranh này bà nắm mồn một. ánh mắt sáng như thể chứa ngàn vì sao tinh tú của cháu bà tất thảy đều dành cho cô bé trong hình. chẳng cần biết cô bé kia đối với cháu bà là gì, là như nào nhưng bà có thể khẳng định rằng lee suhyeok thích cô bé ấy rất nhiều. như thể ngoài bà đây thì người con gái đó chính là chấp niệm của suhyeok cháu bà vậy.
BẠN ĐANG ĐỌC
[namra x suhyeok] .-. strawberry milk
Fanfictionrít xong hơi thuốc lá rồi thì vào đây làm ngụm sữa dâu.