Chương 7 Quen thuộc bị Lạp Lệ Sa chiếm hữu (H)

1.6K 63 1
                                    

Môi cùng môi dán vào nên để cho người cảm thấy ôn nhu, nhưng bây giờ giữa hai người cũng chỉ có thuần túy dục vọng. Phác Thái Anh mặt như hoa đào, mắt hiện ra xuân thủy, môi đỏ non mềm có chút mở ra, mặc cho Lạp Lệ Sa ở trong miệng nhỏ của nàng hung hăng càn quấy. Hai người dán nhau thật gần, Lạp Lệ Sa cũng không dám nhìn thẳng dì Thái Anh mà nàng luôn yêu thương, Phác Thái Anh đồng dạng không dám nhìn thẳng tiểu nữ hài chính nàng nhìn lớn lên.

Phong nhũ trống rỗng khó nhịn rung động, vừa lúc bị Lạp Lệ Sa để ở trong mắt. Hài đồng này tưởng như vô cùng thánh khiết giờ phút này lại hiện lên ánh sáng, hiện ra cực độ dụ hoặc. Từ trước đến nay Lạp Lệ Sa trước mặt dì Thái Anh luôn tỏ ra ngoan ngoãn, bỏ mặc dục vọng của mình, nghe theo nội tâm mình, dùng hai ngón tay nắm lấy đầu ngực mềm mềm non nớt, cảm thụ nó so với bên ngoài hoàn toàn khác biệt trở nên cứng rắn. Vậy thì giống như trái tim dì Thái Anh được bao bên ngoài một lớp vỏ cứng, vốn chỉ cho phép ba ba đi qua, nhưng bây giờ, bị nàng vượt lên trước đi vào đồng thời đóng cửa lại. Luôn có biện pháp, chỉ cần dì Thái Anh không cho người khác tiếp cận.

Khuôn mặt Lạp Lệ Sa không chút tì vết lúc còn nhỏ từng vô số lần cọ qua, dựa vào mềm mại, lại không thể không nghe được trái tim đập có quy luật để người yên tâm, đổi thành tiếng lòng nổi trống gấp rút mà kịch liệt, cũng không biết là giận hay xấu hổ.

Phác Thái Anh vòng eo uyển chuyển, bên trong mềm dẻo mang đến xúc cảm mềm mại vô cùng tốt. Lạp Lệ Sa rất thích bụng dưới bằng phẳng, bất công dùng đầu lưỡi liếm một lần lại một lần, thỉnh thoảng nhẹ nhàng xuyết hôn, lưu lại mấy dấu đỏ thanh cạn, giống như đóng mộc ấn ký chỉ thuộc về nàng. Quan trọng hơn chính là, nơi đó có điểm mẫn cảm của Phác Thái Anh.

Cái lưỡi phấn nộn vòng quanh bụng dưới, ở chỗ lõm chậm rãi xoay một vòng, Phác Thái Anh thở càng thêm gấp rút không ít, thậm chí hơi nhô lên vòng eo, muốn để Lạp Lệ Sa an ủi nàng nhiều một chút, nhưng Lạp Lệ Sa rất khắc chế, hoàn toàn bằng ý nghĩ của mình liếm vẽ lên một hình ảnh mà mình muốn. Bụng Phác Thái Anh ấm trướng không thôi, mật dịch hơi nóng cũng hướng đầu lưỡi xẹt qua mà ngược dòng chảy xuống, hoàn toàn không bị khống chế, mà tiểu huyệt bỗng nhiên bừng lên, đem viền quanh ướt đến cộc cộc, thoáng chảy ra vệt nước giữa hai chân, bí ẩn mà xấu hổ

"Nha... Ân..."Phác Thái Anh dùng mu bàn tay ngăn chặn cánh môi đỏ chói bị hôn lên, hai mắt trống rỗng nhìn khắp nơi căn phòng, ngọn đèn mập mờ hôn ấm bao trùm lấy hai người, lờ mờ nhàn nhạt không rõ, người ở trên thân thể nàng giống như thiên sứ đọa địa ngục, thuận phần lưng Lạp Lệ Sa lan tràn một mảnh bóng tối tựa như cánh chim đen nhánh, để người hoa mắt kinh hãi, thậm chí không tự chủ được muốn cùng nàng sa đọa.

Sắc mặt Phác Thái Anh càng đỏ, trước mắt của nàng hiện lên khuôn mặt Lạp Lệ Sa, khuôn mặt mà nàng khắc sâu trong lòng hơn mười năm, khuôn mặt thanh đạm bị mây mù che khuất, chỉ lộ ra năm sáu phần chân dung.

"Ôi... Không muốn... A a... Ân... Ân..." đầu lưỡi tùy thời có thể nâng lên dục vọng chẳng biết lúc nào đã chuyển sang hạ thân nàng, đôi bàn tay băng lãnh đẩy quần lót nàng che giấu nơi bí mật sang một bên, từ giữa khe hở chui vào, lòng bàn tay mềm mại dọc theo địa phương ướt đẫm vẽ lên mấy vòng, đem cánh rừng lộn xộn chải sang một bên, cũng đánh nát khuôn mặt trong đầu nàng.

[Lichaeng - Cover] - Ảnh Hậu (18+)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ