Bao giờ ngâu mới nở hoa?

151 14 7
                                    

Hajime chấm xong bài tập của học sinh, nhìn đồng hồ mới có 8 giờ kém. Lại quay sang Tooru vẫn đang kẻ kẻ vẽ vẽ rồi lại gõ máy lọc cọc, nhìn rõ chán đời. Anh quyết định xách ông con vẫn đang dán mắt vào cái tivi ra gia đình thân quen đầu ngõ.

Gia đình thân quen đầu ngõ vừa xong bữa, đang dọn mâm cho quý tử rửa bát. Mẹ Koutaro với Hajime thân nhau từ tấm bé, cho hai người này ở chung thì xà lơ hết phàn thiên hạ. Theo lời kể của ông chồng họ Oikawa thì cặp chị chị anh anh này ngồi với nhau 30 phút buôn được 100 cân dưa là bình thường, còn hôm nào được mùa buôn lên 200 cân là ít.

Tối nay bố Koutarou lại lên trực ở đơn vị, nhà còn hai mẹ con, ngồi buồn chẳng có gì làm. Vừa hay bóng hai ba con nhà cuối ngõ lấp ló ở cửa, mẹ Koutarou bê vội âu nhãn ra hiên tiếp chuyện với người em tri kỉ. Hai đứa nhỏ tíu ta tíu tít quanh chuồng gà bắt gà con ra chơi. Cứ 1 tuần đều đặn 3 buổi tối xôm tụ đúng giờ như thời sự chiếu TV.

Hajime miệng bận buôn chuyện, tay thoăt thoắt bóc nhãn nhét vào mồm ông con nhỏ. Thằng này ở nhà lười ăn lắm, có sơ hở là phải tranh thủ chăm lên được cân nào thì lên.

"Ui em bảo cây nhãn nhà chị trồng thế nào cùi dày mà ngọt thế. Nhà em mê lắm."

"Chú nhà thích thì bảo chú sang mà vặt. Cứ để cậu chạy sang trẩy mãi thế."

"Suốt ngày chỉ cắm mặt vào mấy tờ A0, nhét cái gì vào mồm thì ăn cái đấy chứ có biết nó từ đâu ra đâu."

Mẹ Kou tinh ý nhận ra thằng em mình đang dỗi chồng. Hajime bảo một buổi buôn chuyện không phốt chồng là một buổi buôn chuyện chết. Chị khúc khích đơm thêm một câu khiến người dỗi chồng đang cọc phải cứng họng.

"Mấy tờ A0 đấy lương gấp đôi chị em mình đấy."

"Ừ thì..."

Xịt keo cứng ngắc. Hajime định ú ớ gì nhưng lại thôi. Anh chống cằm, đăm chiêu nhìn ra mảng vườn tối đen, chỉ lờ mờ thấy được cành vải treo cái đèn vườn đung đưa theo gió.

"Hay mình hùn vốn đi bán hoa quả đi. Làm giáo viên héo quá chị ơi."

"Chị cũng tính thế đây. Cán bộ lương 3 cọc 3 đồng mà đi suốt ngày."

Thế là, trong một khoảng sân rộng 10m2. Hai phi vụ thế kỉ ra đời. Một hùn vốn bán quả của những người con cộng sản yêu lao động, yêu nước và không yêu nghề cho lắm. Một lai tạo ra gà 9 cựa của những mầm non tổ quốc đầy hoài bão, giàu lí tưởng và ghét học toán.

__________

Chớp mắt hết hè.

Mấy muống mồng tơi ngoài vườn sắp hết mùa, bố Tooru hì hục làm đất chuẩn bị trồng cải cúc. Sáng dậy có nắng nhưng không còn gắt như tuần trước, trời mát dịu, chắc tại đêm qua mưa. Keiji đứng trước gương thoăn thoắt thắt khăn đỏ. Áo sơ mi trắng mới cứng, cặp mới, giày mới. Cái gì cũng mới, chỉ có Keiji là chưa cao lên được tí nào, dù đã rướn người chuyền bóng cả hè.

"Keiji. Nhanh lên con, anh Koutarou đợi này."

Koutarou đã dựng xe đợi sẵn ngoài cổng. Vẫn cái nết đeo cặp lên đầu không lẫn đi đâu được. Keiji đá vội bát cơm nguội, lon ton chạy ra leo lên yên xe. Ừ thì hôm nay khai giảng, nhưng nhìn hai đứa chả có sức sống tí nào, tối qua thức khuya quá. Bởi Keiji còn bận ngồi thềm nhà chống cằm nghe Koutarou than thở đủ thứ chuyện khi đi học lại.

Bạn đã đọc hết các phần đã được đăng tải.

⏰ Cập nhật Lần cuối: Mar 11 ⏰

Thêm truyện này vào Thư viện của bạn để nhận thông báo chương mới!

bokuaka| đợi nắngNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ