Chương 1.

1.4K 139 13
                                    

Vampire, hay còn được gọi là ma cà rồng, một sinh vật chuyên hút máu người để gia tăng tuổi thọ, chúng dùng gương mặt trắng như tuyết kèm đôi mắt đỏ rực để dụ dỗ kẻ xấu số, sau khi con mồi đã mắc bẫy, chúng sẽ dùng đôi răng nanh cắm sâu vào cổ và rút sạch máu con mồi và hết lần này đến lần khác, chúng bắt con người làm thức ăn khiến cho xã hội loài người sống trong hoảng sợ.

Chính phủ muốn ngăn chặn bọn Vampire nên đã lập ra một quân đội thợ săn, chuyên bắt Vampire và tiêu diệt chúng, cứ thế con người và vampire xem nhau như kẻ thù, một khi đã chạm mặt thì một trong hai phải chết.

Nhưng có một loài mà đội thợ săn khó mà đánh bại được, chúng được xem là đã uống máu vampire lai, sức mạnh sẽ nhân đôi cấp bật cho kẻ đã uống máu dòng lai, vampire lai là một thực thể sống được sinh ra từ hai tế bào của dòng vampire cấp trung và con người, dòng lai rất hiếm trong giống loài vampire vì một khi vampire lai chào đời thì chúng sẽ bị giết ngay lập tức, tránh bị một con vampire nào đó hút máu và trở thành vua của vampire.

"Hửm~~ vampire lai đúng là hàng hiếm nha~"

Một chàng trai tóc nâu xoăn đang nằm trên sofa đung đưa chân, trên tay còn cầm tờ báo lúc sáng mà đọc.

"Taerae! Đừng có mà nằm ườn ra đó! Vác mông lên lau phụ mấy cái bàn coi!"

Anh chàng với khuôn mặt nhỏ cùng với đôi mắt cáo vừa lau bàn vừa gọi cái tên đang nằm ườn ra kia.

"Anh lo làm việc của anh đi Hwarang- hyung! Em nằm là chuyện của em! Ặc!"

Taerae hứng trọn cái khăn lau bàn từ tay Hwarang, mùi hương của cái bàn sộc thẳng vào mũi khiến cậu bật dậy cầm lấy cái khăn ném cái bẹp xuống sàn nhà, giọng hung hăng nói với Hwarang.

"Ya! Anh biết cái khăn đấy bẩn lắm không hả?"

"Không biết đấy thì sao? Bảo phụ thì không phụ cứ nằm ườn ra đấy! Muốn bị ăn đòn hả nhóc này!"

"Này là anh đụng là em chạm nhé! Đừng trách em không nương tay!"

"Anh mày lại sợ quá cơ!"

Taerae không nói gì liền liếc mắt Hwarang, cả hai định nhào vào choảng nhau nhưng đột nhiên có một cái gì đó xẹt ngang qua mặt hai người, khi nhìn thấy vật không xác định vừa bay quá đó là một con dao cắt bánh đang cấm thẳng vào tường gỗ, hai người liền lạnh sống lưng quay về hướng ngược lại.

"Hai đứa đang ngứa ngáy à? Thế thì anh không phiền lôi hai em ra sau tiệm mà dần đâu!"

"H... Hanbin-hyung... Tụi em chỉ giỡn thôi! Đúng không Taerae! Haha..."

"Ừ ừm! Chỉ là giỡn thôi... Hehe..."

Sau đó là màn khoát vai cồng kềnh của anh em Hwarang và Taerae, khoát vai vậy chỉ là để cho anh cả Hanbin không đánh thôi chứ sau lưng tay hai người đang véo lưng nhau kìa.

"Lo mà dọn tiệm rồi về thôi! Sơ ở nhà đang chờ đấy!"

"V... Vâng!"

Hanbin vừa rời đi là hai tên này lại liếc mắt nhau, nhưng vì sợ anh cả mắng nên lùi về sau việc ai ấy làm.

"Hyung! Em dọn đống ly xong rồi!" Một chàng trai có chiều cao ngang Hanbin bước ra từ cửa ở sau quầy hàng.

"Oh! Cám ơn em nhé Hyungseop!"

[Tempest]{AllBin} AwakeNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ