C318-319-320:

279 13 0
                                    

C318: Rơi vào tuyệt cảnh

Cố Khinh Âm chờ tới tận tối muộn, mới hoàn toàn hết hy vọng.

Trần Mộ Uyển luôn ở trong phòng cùng nàng, an ủi: "Có thể là Lại bộ sơ sẩy, cậu đừng nghĩ ngợi lung tung."

Cố Khinh Âm bưng một tách trà, đi đến bên cửa sổ. Cảnh đêm trong núi tĩnh lặng đẹp đẽ, nhưng nàng chẳng còn lòng dạ nào thưởng thức, lẩm bẩm: "Mộ Uyển, nếu là trước kia, mình sẽ không bận tâm chút nào. Nhưng bây giờ khác rồi, cậu cũng biết tình hình nhà mình mà."

Đây là lần đầu tiên nàng nhắc tới biến cố gia đình trước mặt người ngoài. Nàng xuất thân thế gia, dòng dõi cao quý, luôn quật cường, thanh cao, không bao giờ muốn nói với người khác về hoàn cảnh và khó khăn của mình. Có lẽ vì Trần Mộ Uyển là bạn thân duy nhất thời niên thiếu, nên nàng mới gỡ bỏ phòng bị trong lúc bất lực và lạc lõng.

Trần Mộ Uyển cũng đứng lên, đi đến bên cạnh nàng, nhẹ nhàng nói: "Khinh Âm, vẫn chưa có kết quả đánh giá thành tích của cậu, đừng suy nghĩ nhiều quá. Cậu nhìn mình đi, lần này không thể tấn chức, đương nhiên sẽ buồn. Nhưng nghĩ lại thấy cũng chẳng có gì, nữ tử làm quan, có mấy người đạt được thành tựu lớn. Cậu xuất sắc hơn bọn mình rất nhiều rồi."

"Mình có nghe nói chuyện nhà cậu. Mấy năm nay làm ở Hàn Lâm Viện, mình thấy rõ cách Cố đại học sĩ đối nhân xử thế, tin tưởng ông ấy trong sạch. Đến lúc được Đại Lý Tự thả ra, ông ấy nhất định có thể phục chức." Trần Mộ Uyển vỗ tay nàng.

Cố Khinh Âm thở dài trong lòng, cũng không thể sẽ nói quá nhiều với Trần Mộ Uyển. Đêm dần khuya, cũng không thể giữ Trần Mộ Uyển thêm nữa, Cố Khinh Âm bèn tiễn nàng ra cửa.

Cả đêm Cố Khinh Âm trằn trọc khó ngủ, trong lòng ngàn vạn suy nghĩ. Cuối cùng nàng hạ quyết tâm ngày mai trực tiếp đi tìm Lại bộ Thượng thư Kỳ Uẩn Hành hỏi cho rõ, rồi mới thiếp đi.

Đang ngủ mơ mơ màng màng thì nghe thấy có người gõ cửa, nàng tỉnh dậy, mặc quần áo ra mở cửa, thấy Trần Mộ Uyển thở hổn hển đứng bên ngoài, "Khinh Âm, đêm qua nói chuyện đến nửa đêm, mình quên mất không nhắc cậu hôm nay lên núi du ngoạn. Cậu mau rửa mặt rồi tới Hạo Kinh Các."

Cố Khinh Âm ngẩn ra, nhưng nghĩ rằng đến Hạo Kinh Các có thể gặp Kỳ Uẩn Hành, liền phấn chấn tinh thần, tranh thủ thời gian chỉnh trang lại.

Nàng vội vàng uống hai bát cháo, đặc biệt thay bộ triều phục màu xanh mới tinh rồi đi về phía Hạo Kinh Các.

Khi nàng đến Hạo Kinh Các thì chẳng còn ai, xa xa có thể nhìn thấy các vị quan viên tốp năm tốp ba đi phía trước, bắt đầu đi chơi với nhau.

Sau đánh giá thành tích nữ quan thường tổ chức những buổi du ngoạn giúp đám quan viên thả lỏng. Trước đây Cố Khinh Âm chưa bao giờ tham gia cho nên không biết.

Nàng vốn chẳng có tâm tình du ngoạn, thấy không còn ai, thì muốn về phòng nghỉ ngơi.

Có một nữ quan đột nhiên chạy đến phía sau nàng, dáng người nhỏ nhắn xinh xắn, mặt mũi đỏ ửng vì vội chạy tới đây.

"Đi hết cả rồi sao?" Nàng ấy hơi thất vọng nhìn Cố Khinh Âm.

Cố Khinh Âm nhìn nàng một hồi, nhớ ra đó là Thư lệnh sử Hạ Thu Tâm của bộ Binh.

Nữ Quan Vận Sự [REUP]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ