C86: Hoàn toàn rời khỏi Ngọc Bình
Xe ngựa chạy trên con đường đá sóc nảy, Cố Khinh Âm cùng Tử Nguyên đều mặc trang phục nha hoàn đi theo, ngồi trong chiếc xe chuyên chở đồ linh tinh đi cuối cùng trong đoàn xe của Thượng Quan Dung Khâm.Cố Khinh Âm nhấc một góc màn xe lên, nhìn mấy chục thị vệ bước nhịp nhàng theo xe, mím môi nói: "Tử Nguyên, cần phải theo dõi kỹ mấy người đí, đừng để gặp phải tai họa nữa, tránh rắc rối phức tạp."
Tử Nguyên ngồi một bên, cúi đầu, khẽ đáp lại.
Cố Khinh Âm nhìn nàng, khuôn mặt thanh tú, ánh mắ linh động t, dù chỉ ngồi im nhưng vẫn toát lên sự quật cường.
"Ngươi muốn nói gì?" Cố Khinh Âm dựa vào vách xe, hỏi.
Tử Nguyên xoắn hai tay, bỗng ngẩng đầu, mắt long lanh nước, "Cố đại nhân, tiểu nhân không rõ, vì sao đại nhân lại nói chúng ta chỉ có thể mang theo ba người? Lúc trước, tiểu nhân cùng bọn họ bốn người đồng sinh cộng tử, đều vâng mệnh Nguyễn đại nhân tới cứu đại nhân mà."
"Bởi vì bọn họ phản bội, phản bội Nguyễn đại nhân và ta, đây là điểm mấu chốt." Cố Khinh Âm nhìn nàng, đôi mắt thâm trầm như biển, "Huống chi, ta xác thực cần một người chết, giả trang Dương Tuyết Dao nằm trong địa lao, bằng không việc cứu Dương Tuyết Dao sẽ gặp nhiểu trắc trở hơn."
"Nhưng, Cố đại nhân, chúng ta, chúng ta vì sao phải cứu quận chúa ra, mà hi sinh bọn họ?"
"Chúng ta rời khỏi sơn trang, phải có sự giúp đỡ của Thượng Quan đại nhân, hi sinh một người phản bội, có gì không thể?"
Tử Nguyên hơi khiếp sợ nhìn nàng, nhất thời bất chấp những lời bất kính, "Vậy làm sao đại nhân biết bọn họ..."
Cố Khinh Âm cười khẽ, nhìn nàng, nói: "Những người cùng đường mạt lộ, vì sinh tồn thì không có gì là không làm được, đương nhiên bao gồm cả viếc giết đồng bạn và vượt ngục."
Tử Nguyên vỗ ngực, kinh sợ nhìn Cố Khinh Âm, đây là thanh mai trúc mã của Nguyễn đại nhân ư? Nguyễn đại nhân nho nhã như vậy, nhưng sao Cố đại nhân... Có lẽ, cũng là vì tình cảnh bức bách.
Bốn người bọn họ hiện nay đã chết một người, một người khác sau khi vượt ngục thì không biết tung tích, chỉ còn hai người lẫn trong đội ngũ thị vệ, cùng các nàng ra khỏi sơn trang.
Đây là lần đầu tiên Tử Nguyên ra ngoài làm việc cho Nguyễn đại nhân, không nghĩ tới kết quả lại thảm bại như vậy. Trong lòng nàng có chút hoảng sợ, nhưng nhìn nữ tử xinh đẹp trước mặt, nàng lại thầm nghĩ, dù có thế nào cũng coi như đã thành công cứu được người ra, không phụ sự tín nhiệm của Nguyễn đại nhân.
Ngọc Bình sơn trang, Ngâm Phong các.
"Lão phu đáng chết vạn lần, thỉnh tướng gia trách phạt." Hồng Thất Minh quỳ mặt đất, cúi đầu nhận tội.
Hàn Cẩm Khanh thản nhiên nhìn ông ta, "Dương Tuyết Dao trốn thoát rồi?"
"Có một người chết trong ngục, là nam nhân." Hồng Thất Minh nói, giọng nói không có chút khiếp sợ nào mà rất thản nhiên, "Chỉ trách lão phu nhất thời mềm lòng, thấy nàng chỉ còn một hơi thở, nên mới tự chủ trương."

BẠN ĐANG ĐỌC
Nữ Quan Vận Sự [REUP]
RomanceTác giả : Tiểu Nhục Tống ------------- Một câu truyện kể về hành trình của vị nữ quan có lý tưởng, khát vọng lớn lao nhưng cuối cùng lại bị một đám "lưu manh giả danh cán bộ" chốn quan trường chà đạp. Liệu cuối cùng nàng có thoát khỏi những kẻ ấy và...