[48.49.50] Bạc Vụ

3.9K 319 87
                                    

[48] Bạc Vụ

***

"Vừa nãy cậu làm sao vậy?" Tống Tình Lam hỏi.

"Tôi không biết." Quý Vũ Thời thu lại tầm mắt, trái tim nảy lên thình thịch, cậu không rõ vì sao vừa nãy lại theo bản năng muốn đi theo những người đó.

Nếu không phải ở cùng một chỗ với Tống Tình Lam, rất có thể cậu đã không thể lên chuyến tàu này rồi.

Hai người ngồi xuống chỗ ngồi, đoàn tàu của bọn họ bắt đầu tiến tới trước, bỏ lại trạm ga ở lại tít phía sau.

Tống Tình Lam mua vé khá gấp nên chỉ còn lại khoang phổ thông, cơ hồ là không có vị trí tốt.

Lúc này mọi người đang nói chuyện phiếm, sắp xếp hành lý, tựa hồ không hề có ai chú ý tới hai người trẻ tuổi đang thấp thỏm bên này, thỉnh thoảng có người liếc mắt nhìn qua nhưng cũng chỉ vì diện mạo quá bắt mắt của hai người mà thôi.

Từ người hàng xóm đứng trước cửa nhà Quý Vũ Thời lúc hừng đông, đến Quý Mân Việt xuất hiện lúc sáng sớm, rồi tới bức tường người ở nhà ga khi nãy, giống như trong thế giới đầy bóng tối đã có một bộ phận nào đó bị bọn họ chạm trúng, hơn nữa rất có thể chính là phần mấu chốt nhất.

Quý Vũ Thời cảm nhận được ánh mắt không thoải mái, cậu quay đầu nhìn lại, chỉ thấy ở chỗ ngồi bên trái phía trước có một hành khách nam đeo kính đang theo dõi mình.

Cậu cùng đối phương nhìn nhau vài giây, đối phương không hề có ý muốn dời tầm mắt.

Trong không khí huyên náo lúc này, nó không khỏi làm tâm tình vẫn chưa hoàn toàn thả lỏng của Quý Vũ Thời một lần nữa rợn gai ốc.

Trên tàu vậy mà cũng có.

Cậu bắt đầu nhớ lại xem mình đã gặp người hành khách này ở đâu nhưng làm thế nào cũng không nhớ nổi, trong ký ức của cậu không gương mặt của người này.

Tống Tình Lam thấp giọng nói: "Đừng nghĩ, chắc là đang nhìn tôi."

Quý Vũ Thời quay đầu qua, biểu tình có chút mờ mịt, không khó nhìn ra tia bi thương trong mắt cậu---- bắt đầu từ khi gặp Quý Mân Việt, Tống Tình Lam đã phát hiện Quý Vũ Thời có chút không đúng, trạng thái tinh thần không tốt lắm.

Cảm giác dị thường này đừng nói Quý Vũ Thời, ngay cả người tâm chí kiên định như Tống Tình Lam cũng bắt đầu hoài nghi vào hiện thực.

Hai người cứ tưởng rằng tìm được manh mối mấu chốt ở Uông bộ trưởng, kết quả lại gặp phải tình huống thế này, chứng minh rõ ràng nơi này không chỉ đơn giản là thế giới song song hay ký ức trùng điệp nữa rồi.

Ngón tay Quý Vũ Thời bấu chặt tay vịn của chỗ ngồi, vô thức dùng sức tới mức đầu ngón tay trắng bệch, nghe Tống Tình Lam nói vậy thì vô thức buông ra: "Nhìn anh?"

Tống Tình Lam ngồi phía bên phải Quý Vũ Thời, vóc dáng của anh rất cao, mục tiêu quá cụ thể.

Anh điều chỉnh tư thế ngồi, hạ thấp xuống để lưng ghế phía trước che đi ánh mắt người nọ, quả nhiên đối phương lập tức quay đầu đi, giống như chưa hề phát sinh gì cả mà làm chuyện của mình.

Bạc Vụ - Vi Phong Kỷ HứaNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ