Chương 43: Người mình thích.

83.5K 7.5K 3.2K
                                    

Chương 43: Người mình thích

Phó Cảnh Lâm nhìn Lâm Quỳnh mà nuốt nước miếng, thật sự không thể chỉ nhìn vẻ bề ngoài, sau đó lắp ba lắp bắp nói, "Không ngờ anh còn lợi hại như vậy, có thể đánh ra nông nỗi đó."

Lâm Quỳnh ngại ngùng cúi đầu, "Mọi người đều là họ hàng, phải để cho người ta một con đường lui."

Phó Cảnh Lâm: "..."

Đã vào viện luôn rồi đó.

Phó Cảnh Lâm hít sâu một hơi, thốt lên một âm thanh đầy nghi hoặc, "Anh đánh cậu út như nào, nắm đấm?"

So với Phó Cảnh Hồng thì Lâm Quỳnh trông yếu ớt hơn hẳn, nếu như hai người đánh nhau, theo lý mà nói, người bị thương không thể là Phó Cảnh Hồng được.

Lâm Quỳnh giơ tay lên, chiếc nhẫn trên tay phát ra ánh sáng chói lọi.

Phó Cảnh Lâm: "Trứng bồ câu?"

Lâm Quỳnh: "Hợp kim cứng nhất."

"...."

Giỏi quá rồi.

Không bao lâu sau Phó Cảnh Lâm đã bị Phó Viện gọi về, Lâm Quỳnh thấy vậy cũng đẩy Phó Hành Vân đi, "Chúng ta cũng về nhà thôi."

Hai người chào cụ Phó xong thì lái xe rời đi, khi đang dừng đèn đỏ, Lâm Quỳnh quay qua nhìn anh, nói: "Lúc nãy sao anh lại ra ngoài?"

Phó Hành Vân nhìn cậu, không nói gì.

Lâm Quỳnh thăm dò, "Nghe hết rồi?"

"Không có."

Trên mặt anh không có biểu cảm gì, "Khi tôi tới răng cậu ta đã rơi rồi."

Lâm Quỳnh: ....

Chàng thanh niên đỏ mặt giải thích, "Thật ra tôi bình thường không có bạo lực vậy đâu, hôm nay nhất thời xúc động."

Phó Hành Vân lại nhìn cậu, không nói gì.

Lâm Quỳnh bị nhìn đến mức da đầu tê rần, "Nếu như nghĩ kĩ lại thì anh có thể biết ngay tôi đánh người là có lý do mà."

Sau đó bịa ra một cái cớ sứt sẹo, "Nếu như không phải vấn đề ở hắn ta thì sao tôi không đánh người khác mà cứ nhằm vào hắn."

Phó Hành Vân: "Vì xung quanh không có ai."

"...."

Lâm Quỳnh nghiêm túc, "Vì hắn ta kiếm chuyện với tôi."

Thấy anh im lặng, Lâm Quỳnh mở miệng, "Anh trách rôi?"

Phó Hành Vân: "Không có."

Lâm Quỳnh nhìn mặt anh, không hiểu sao trong lòng lại bùng lên cơn giận, "Anh đang trách tôi."

Phó Hành Vân: "Tôi đã nói tôi không có."

"Anh có!"

"Anh trách tôi đánh người ở nhà họ Phó gây phiền phức cho anh."

Lâm Quỳnh bĩu môi, đúng lúc này đèn chuyển xanh, anh đang định mở miệng nói chuyện, cậu liền thu tầm mắt lại, tiếp tục lái xe.

Cả đoạn đường trong xe đều im phăng phắc.

Mãi đến khi về nhà, vào phòng, Phó Hành Vân mới mở miệng, "Tôi không trách cậu."

Xuyên thành nam thê pháo hôi của nhân vật phản diện- La Bốc Hoa Thố TửNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ