Chap 4: Đoạn khởi đầu

151 11 1
                                    

Về đến kí túc xá, cậu liền chạy lên chiếc giường. Cậu khóc! Cậu chính là không chịu nổi nữa. Lúc đó, cậu rất muốn nói:"Em đối với anh là thật lòng là lâu lắm rồi"

Nhưng đáng tiếc, khi nhìn vào đôi mắt lấp lánh và lạnh giá ấy, cậu không thốt nên lời.

Lúc đấy, rất muốn tát anh nhưng lại không nỡ..

Cậu chính là đã yêu người ta đến u mê rồi. Mới gặp năm 10 tuổi đã say mê người ta. Gặp lại lần thứ 2 chính là đã yêu đến dại cả người. Cậu đúng là không có tiền đồ.

- Baekhyun a... - Tiếng Chen gọi cậu. Cậu không muốn đối mặt với cậu ấy lúc này, cậu không ai nhìn thấy cậu khóc kể cả bạn thân.

Chen ôm lấy cậu, Chen vỗ về cậu :" Ây da, đừng có khóc mà. Tại sao lại khóc dữ như vậy? Chanyeol nổi tiếng là lạnh lùng mà. Hay là mày thích sự thích người ta rồi?"

Baekhyun ẩn Chen ra:" Mày đừng có ở đó mà ghẹo tao nữa. Thật chán ghét. Đúng chính là tao đã yêu anh ý từ năm 10 tuổi. Năm 10 tuổi không biết gì mà tao lại có thể dại trai yêu anh ấy ngay từ lần đầu nhìn thấy TvT. ĐỪNG CÓ CƯỜI TAO. KHỐN KHIẾP"

-" Được, không cười mày. Mà mày gặp anh ta từ xưa á?"

Baekhyun kể cho Chen chuyện từ hồi xưa. Cái hồi mà cậu oanh oanh liệt liệt bám lấy người ta từ đầu xóm tới cuối xóm.

- Haha. Tao không ngờ Baekhyun kiêu ngạo như mày lại mặt dày như vậy.

Baekhyun đỏ mặt. Cậu xấu hổ muốn chết nhưng không bám lấy anh ấy thì sẽ rất không thích a.

-" Nhưng hiện tại anh ấy chính là chán ghét tao. Thôi thì tao không bám đuôi nữa" Baekhyun rầu rĩ, chùm chăn lên đầu, nằm thu lại một góc trông thật tội nghiệp a.

-" Mày con mẹ nó đừng có phô ra bộ dạng tởm lợm đó. Đường đường là một ngạo kiều thụ, mau tiến tới hạ gục trái tim hắn ta" Chen rống lên. Cậu ghét nhất là Baekhyun trưng ra bộ dạng tủi thân như vậy, vừa tội nghiệp vừa muốn cắn a. Mày đang nghĩ bậy gì vậy Chen? Mau tỉnh lại TvT

-" Hạ gục như nào bây giờ? Mày mau nói cách xem lão tử đây có thể chấp nhận không?" Baekhyun nghe vậy liền vùng dậy với con mắt háu đói.

-" Haha mau đến nhà hàng ăn làm cùng chàng đi. Tiếp cận chàng để chàng thấy mày thật tốt đẹp. May cho mày là tao quen ông chủ nhà hàng, mai tao sẽ gọi điện xin cho mày làm thử. Tiến lên ngạo kiều thụ"

-" Ưm, nếu không gặp Chanyeol tao cũng là một công chính hiệu nha"

- "..." - Baekhyun a ~ Mau tỉnh lại.
Baekhyun và Chen náo loạn một lúc lâu thì điện thoại của Chen vang lên.

-" À vâng... thật ngại quá cảm ơn anh.. vâng em xuống liền." - Chen cúp điện thoại cùng với một cú song phi cước lên người Baekhyun :"Mau xuống rước cái mớ hàng lí của mày đi. Thật phiền phức, hại anh Kris phải mang về cho mày. Xùy xùy, mau đi"

A bây giờ Baekhyun mới nhớ ra, cậu vì quá xúc động mà xông ra khỏi nhà hàng như thằng dồ nên đã để quên đống hành lí mang theo.

Aish, thật xấu hổ quá.

Baekhyun vội vàng chạy xuống lầu. Thấy bóng dáng cao lớn của Kris được màn đêm che đậy như một sự bao bọc nhẹ nhàng. Thật là đẹp mà, tiếc là mình đã gặp Chanyeol đầu tiên keke.

Bạn đã đọc hết các phần đã được đăng tải.

⏰ Cập nhật Lần cuối: Jun 22, 2015 ⏰

Thêm truyện này vào Thư viện của bạn để nhận thông báo chương mới!

[Longfic][SA]♡ChanBaek♡ Hóa ra anh vẫn ở đây! ♣Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ