»003. Đêm thứ ba

1.2K 123 14
                                    

Khi cái chết không có nghĩa là kết thúc....

Đinh Trình Hâm cố gắng chống mình đứng dậy, lảo đảo chạy về phòng nghỉ, anh mở toang cửa ra, nhìn giường Lưu Diệu Văn bằng phẳng liền xông tới xốc chăn lên.

Đám Mã Gia Kỳ theo ngay sau đều sững sờ tại chỗ.

Dưới tấm khăn trải giường sạch sẽ là một vũng máu lớn, đỏ đến rợn người.

"Lưu Diệu Văn đâu? ? ?" Ánh mắt Đinh Trình Hâm như thể sắp giết người.

"Lúc bọn em ra ngoài. . . không để ý em ấy có ở đấy hay không. . ." Hạ Tuấn Lâm lắp bắp, Đinh Trình Hâm lặng im nhìn cậu.

"Trái tim trong tủ lạnh. . . không phải là của Diệu Văn đâu nhỉ. . ." Sắc mặt Mã Gia Kỳ trong phút chốc trắng bệch.

Đinh Trình Hâm thở ra một hơi dài: "Đi tìm."

"Anh không tin, trong khoảng thời gian ngắn như vậy... hắn có thể moi tim rồi giấu thi thể đi."

. . .

Cả một buổi sáng trôi qua vẫn không thấy gì.

Đinh Trình Hâm tự nhốt mình ở trong phòng, ngẩn người nhìn vết máu sậm màu đã khô lại trên giường.

Mã Gia Kỳ gõ cửa bước vào đưa cho anh một mẩu bánh mì và một chai nước.

"Đừng suy nghĩ nữa, ăn gì đó trước đi." Anh ngồi cạnh bên Đinh Trình Hâm.

Đinh Trình Hâm vẫn nhìn chằm chằm vào vũng máu, đó là máu của Lưu Diệu Văn.

Rõ ràng tối hôm qua bọn họ vẫn cùng chia sẻ bánh quy cho nhau, quay về phòng Diệu Văn còn an ủi anh rằng rồi sẽ có cách thôi, tất cả mọi người sẽ không có việc gì. Vậy mà đến sáng sớm hôm nay, em ấy cứ như vậy mà biến mất, chỉ để lại tấm ga trải giường đẫm máu.

"Mã Gia Kỳ, cậu đã bao giờ xem một bộ phim mà không một ai có thể sống sót chưa."

Mã Gia Kỳ khó khăn gật đầu: "Xem rồi."

"Trong bộ phim ấy, bọn họ bị mắc kẹt ở một hoang đảo, lần lượt bị tàn nhẫn giết chết."

"Cậu nói xem, điều này có giống với những gì chúng ta đang trải qua bây giờ không?"

Mắt Đinh Trình Hâm đỏ bừng, cơ thể không chịu nổi bắt đầu phát run.

Mã Gia Kỳ nhẹ vỗ về vai anh: "Trong phim ảnh, mỗi một người chết có nguyên nhân của nó, bọn họ đều là kẻ phạm tội, chúng ta không hề làm điều gì có lỗi với bất kỳ người nào cả, không ai có lý do để giết hại chúng ta."

"Vậy cậu nói xem cuối cùng là tại sao chứ? Tại sao lại nhốt chúng ta ở chỗ này, Chân Nguyên và Diệu Văn làm sai cái gì mà phải chịu cái giá đắt như thế. . ." Đinh Trình Hâm bắt đầu nghẹn ngào, nước mắt lăn dài rơi xuống nền đất.

Trong lòng Mã Gia Kỳ cũng nhói đau, Tống Á Hiên đứng ngoài cửa nhìn bóng lưng vô lực của hai người trong phòng rồi lại nhìn vệt đỏ trên giường Diệu Văn, hốc mắt chua xót, mím môi cũng rơi lệ.

Hạ Tuấn Lâm và Nghiêm Hạo Tường ở trong phòng khách đang cẩn thận nghiên cứu bài đồng dao khủng bố kia.


Đêm Thứ Bảy

[TNT/ TRANS] The 7th Night Đêm Thứ BảyNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ