Chương 73: Không thể ngừng thích em

714 77 0
                                    

Chúc  các tình yêu kỳ nghỉ lễ 30.4-1.5 thật vui vẻ nhé ^^

Thân là một cư dân mạng, Tiểu Lạc đương nhiên biết phát thẻ người tốt là có ý tứ gì, cô chính là muốn dạy dỗ Phương Lê một chút.

Quả nhiên biểu tình của Phương Lê giống như ăn phải ruồi bọ vô cùng khó coi.

Lần thi đấu cưỡi ngựa đó, hắn vốn muốn ra oai phủ đầu với Lâm Ngạn Sơ, kết quả Lâm Ngạn Sơ thế nhưng thắng, không chỉ như thế, hắn khách khí nói muốn thanh toán chi phí mua ngựa hôm đó, Lâm Ngạn Sơ thế nhưng không chút khách khí mà mua một con bảo mã (BMW).

Nhiều tiền như vậy, muốn hắn tặng không cho Lâm Ngạn Sơ quá phí, cho nên hắn tìm lý do thoái thác, con ngựa kia cuối cùng vẫn là Lâm Ngạn Sơ mua, hiện tại cô cố ý nói như vậy, chính là châm chọc hắn.

Giờ hắn đáp lại như thế nào cũng là vứt sạch mặt mũi.

Phương Lê sắc mặt cực kỳ khó coi, đối phương còn cố tình cười thân thiện, một khuôn mặt tràn ngập vô tội.

Người phụ nữ này, nghe nói Vu Nhã cũng phải ăn mệt trên tay cô ta, quả nhiên có thể đi theo bên người Lâm Ngạn Sơ, tuyệt đối không phải là nhân vật đơn giản gì.

Phương Lê ngượng ngùng cười một cái, vốn dĩ còn muốn khiêu khích Lâm Ngạn Sơ lại phải nuốt toàn bộ trở vào, "Thật trùng hợp, hai người cũng ở đây sao."

Lâm Ngạn Sơ không nghĩ sẽ phản ứng hắn, không nói chuyện.

Tiểu Lạc nói: "Đúng vậy, hiệu trưởng tự mình viết thư mời thiếu gia nhà tôi nhất định phải tới, thịnh tình không thể chối từ."

Tiểu Lạc chớp chớp đôi mắt, vô tội hỏi, "Chẳng lẽ anh không phải được hiệu trưởng gửi thư mời mới đến đây sao?"

Phương Lê bị người khác coi là Sơ thứ hai, bởi vì thời học sinh nơi nào có Lâm Ngạn Sơ hắn luôn đứng thứ hai.

Trên thực tế, sau khi tốt nghiệp, Lâm Ngạn Sơ quản lý Lâm thị nhiều năm, hắn như cũ vẫn là thứ hai, có thể tự làm rất ít, Phương gia căn bản không phải hắn cầm quyền. Hơn nữa Phương gia con cháu đông đảo, phần lớn lại là quan hệ cạnh tranh, liền tính hắn muốn hảo hảo biểu hiện cũng luôn có người phá hư.

Lần này đại học A kỷ niệm ngày thành lập trường, có thể để hiệu trưởng tự mình mời đều là các đại nhân vật công thành danh toại của các ngành nghề, làm một người thứ hai, Phương Lê còn chưa đủ tư cách.

Phương Lê sắc mặt lập tức trở nên càng khó coi.

Phương Lê tới bên này là để bồi Vu Nhã, dù sao cũng là ở trước mặt người trong lòng của bản thân, chẳng sợ trong lòng thực sự tức giận cũng chỉ có thể chịu đựng.

Vu Nhã chào hỏi với Lâm Ngạn Sơ, cùng Phương Lê rời đi.

Tiểu Lạc thè lưỡi, "Cái tên Phương Lê này, cuối cùng đã giúp anh khi dễ lại hắn."

Lâm Ngạn Sơ cong cong khóe môi, ở trên trán cô nhẹ nhàng búng một cái: "Nghịch ngợm."

Trên đường trở về, Tiểu Lạc kể lại sự việc bản thân ở khu dạy học cứu một nữ sinh cho Lâm Ngạn Sơ nghe, hơn nữa còn nói chính mình vô cùng cơ trí mà tìm lý do thật tốt. Rốt cuộc việc cô là tiên nữ người bình thường khẳng định không thể tưởng tượng được, nhiều lắm cảm thấy cô vận khí tốt, hoặc là hoài nghi một chút nhân sinh cũng liền sẽ không nghĩ nhiều.

(Edit) GẢ CHO LÃO ĐẠI TRĂM TỶ (Cổ xuyên kim)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ