"Anh, vì sao, vì sao anh muốn làm như vậy?"
Cô thật sự không rõ, vì sao hắn là anh trai mình lại làm ra chuyện như vậy.
"Vì cái gì? Ha hả."
Lâm Thiên Hữu cười khổ lên. Lâm Tương Tương mở to mắt, nhìn thấy chính là tuyệt vọng thống khổ trong mắt hắn làm người ta không thể bỏ qua.
"Tương Tương, có lẽ em không tin, nhưng anh nói đều là thật."
Lâm Thiên Hữu nhìn trong ánh mắt em gái tràn đầy chân thành tha thiết thâm tình.
"Từ nhỏ, em đã đặc biệt ỷ lại vào anh, làm chuyện gì đều thích lôi kéo anh, muốn anh bồi ngươi, mà anh cũng luôn đều hưởng thụ cảm giác bị em ỷ lại. Sâu trong nội tâm anh vẫn luôn cho rằng, em chỉ thuộc về một mình anh, sẽ không rời khỏi anh.
Nhưng mà, em càng lớn, trở nên càng xinh đẹp, nam nhân yêu thích em ngày càng nhiều,lần đầu tiên anh không cẩn thận nhìn thấy có nam sinh đối với em thổ lộ, trong lòng anh cực kỳ phẫn nộ khiến anh đột nhiên tỉnh ngộ, mình đối với em cũng không phải tình thân anh em bình thường, anh đã yêu chính em gái mình, đồng thời anh cũng hiểu rõ em sẽ không thể ở mãi bên cùng anh. Một ngày nào đó, em sẽ rời khỏi anh, biến thành vợ của nam nhân khác. Mà muốn thay đổi kết cục này chỉ có một cách chính là đem em chiếm hữu cho riêng mình, để em không thể cùng kẻ khác bên nhau."
Lời nói này, trên mặt Lâm Thiên Hữu xẹt qua một tia hung ác, lại rất nhanh bị một loại ôn nhu khó thấy thay thế, chỉ là loại ôn nhu này giờ phút này thoạt nhìn làm Lâm Tương Tương sợ hãi.
"Đương nhiên, ý nghĩ như vậy quá ích kỷ, anh cũng là biết rõ, cho nên vẫn luôn áp lực mình, dựa xem những truyện tranh đó để ảo tưởng. Vốn dĩ cho rằng cứ như vậy có lẽ cũng có thể kiềm chế lí trí anh nhưng sau khi vừa mới thi đại học xong, em thế nhưng lại nói với anh chuyện em có bạn trai, Lâm Tương Tương em thật sự quá tàn nhẫn, em biết khi em cười nói cho anh luyến, lòng anh có bao nhiêu đau không ?!"
Lâm Thiên Hữu nói, ôm chặt lấy Lâm Tương Tương, đem mặt em gái ấn ở trong ngực, để cô nghe được nhịp tim đập.
"Tương Tương, anh chịu không nổi, thật sự, từ khi em kết giao bạn trai, liền bắt đầu chậm rãi xa cách anh, gần nhất càng đối với anh lãnh đạm, cũng rất ít nói chuyện, anh rất tức giận, anh vẫn luôn muốn đem em biến thành vẩn sở hữu của mình, cho nên lúc này đây anh sẽ không nhượng bộ, sẽ tiên hạ thủ vi cường!"
Nghe Lâm Thiên Hữu chân tình thông báo, Lâm Tương Tương trong lòng ngũ vị tạp trần. Trước kia đọc sách viết "Hạnh phúc chính là người mình thích vừa vặn cũng thích mình", khi đó cô liền nghĩ mình đời này đều không có được hạnh phúc, bởi vì người cô thích trên đời này lại là người không nên thích - anh trai mình.
Nhưng, hiện giờ, đương khi Tương Tương biết người mình thích cũng thích mình, cô lại như cũ không cảm giác được hạnh phúc. Bởi vì, đạo đức là song sắt vô hình, khóa chặt yết hầu.
"Nhưng mà chúng ta là anh em, làm loại chuyện này là không đúng......"
"Anh mặc kệ, anh sẽ không đem em cho người khác, huống hồ huyết thống chỉ khiến anh càng thêm yêu em"Lâm Thiên Hữu đáy mắt lộ ra một loại quyết tuyệt, hắn ngậm lấy môi Lâm Tương Tương, thật sâu mà hôn:
"Tương Tương, anh yêu em. từ thật lâu khi bắt đầu, trong mắt anh đã không thể chứa người khác."
"Anh....."
Nhìn đôi mắt Lâm Thiên Hữu thâm thúy mê người phảng phất như bầu trời đêm đen nhánh Lâm Tương Tương luân hãm, trên thực tế, cô sớm đã xoáy nước cuốn vào hố sâu, cô không đành lòng nói lời làm thương tổn anh trai, tấm chân tình của Lâm Thiên Hữu làm cô mất đi dũng khí.
Có lẽ, cô cũng nên giống anh trai như vậy, nhìn thẳng vào nội tâm mình, đem tình cảm chôn nơi chỗ sâu nhất phóng thích.
"Anh, Tương Tương...... Cũng yêum anh"
Thanh âm cô run rẩy, rồi lại rõ ràng mang theo một tia kiên định. Nước mắt xẹt qua gương mặt, phảng phất tinh oánh dịch thấu thủy tinh, con ngươi trong nước mắt ướt átcó vẻ càng thêm lấp la lấp lánh.
Lâm Thiên Hữu nhìn đến ngây dại: "Tương Tương, em nói gì? Em lặp lại lần nữa."
Lúc này đến phiên Lâm Thiên Hữu khiếp sợ đến nói không ra lời, Lâm Tương Tương khó được nhìn thấy anh trai vẫn luôn là trầm ổn bình tĩnh, không khỏi nín khóc mỉm cười, tâm tình cũng thả lỏng chút:
"Em nói, Tương Tương cũng vẫn luôn yêu anh ."
"Sao, sao có thể? Tương Tương, em, em không phải có bạn trai sao?"
Lâm Thiên Hữu quả thực không thể tin được vào tai mình, nhưng, giờ phút này ánh mắt em gái nhìn mình khi thẹn thùng lại tràn ngập tình yêu làm sao có thế là iả?
"Anh, chắc anh đã gặp qua bạn trai em? Anh ấy bóng dáng đặc biệt giống anh, mỗi lần đi ở phía sau, em liền ảo tưởng mình đang cùng anh ở bên nhau."
Tuy rằng nói như vậy ra tới có điểm thực xin lỗi bạn trai, nhưng đó đều là thực lòng của Lâm Tương Tương.
BẠN ĐANG ĐỌC
Ái Tình Cấm Kỵ
RomanceTác giả: Tiên Ngư Covert: Vespertine Editor: Hoằng Vũ Thân là em gái vẫn luôn yêu thầm anh trai, ở trong phòng anh trai phát hiện hắn cùng nữ nhân khác "Diễm chiếu", cô thương tâm muốn chết, nhưng nhìn kỹ lại phát hiện hình ảnh nữ chính không phả...