Chương 2: Lâu rồi không gặp

281 22 11
                                    

Chín giờ sáng hôm sau, Hwang Dong Man đúng hẹn lái xe đến trước khu tập thể đón Su Hyeok. Hôm nay họ có lịch hẹn gặp mặt khách hàng. Lúc đến nơi, Hwang Dong Man suýt nữa còn tưởng mình đón nhầm người. Bình thường Lee Su Hyeok đi gặp khách hàng dù không ăn mặc quá tuềnh toàng nhưng cũng chẳng bao giờ ăn diện bảnh tỏn như thế này. Áo sơ mi trắng được là thẳng thớm, tay áo được sắn lên làm lộ ra một đoạn cánh tay màu đồng rắn chắc khỏe mạnh. Quần âu đen bao trọn lấy đôi chân dài thon thả, đầu tóc vuốt keo bóng loáng.

Lee Su Hyeok mở cửa xe ngồi vào ghế lái phụ. Hwang Dong Man ghé lại ngửi ngửi mấy cái, sau đó ngồi thẳng người dậy, "chậc" một tiếng:

"Còn xịt nước hoa nữa cơ à? Tôi tưởng cậu không thích dùng mấy thứ đồ chơi ấy."

Lee Su Hyeok lười biếng tựa vào ghế dựa, tỉnh bơ nói:

"Thử chơi thôi."

Xe dừng trước một tòa chung cư cao cấp ở trung tâm thành phố. Hwang Dong Man dẫn Lee Su Hyeok đến tầng mười sau đó dừng lại trước một căn hộ, nhấc tay ấn chuông. Theo tiếng chuông vang lên, trái tim Lee Su Hyeok cũng nảy lên từng hồi, hai bàn tay để xuôi bên đùi cũng từ từ nắm chặt.

Cạch.

Cửa mở ra. Nam Ra nhìn thoáng qua hai người đàn ông đang đứng bên ngoài, khẽ gật đầu chào hỏi, sau đó mở rộng cửa để hai người tiến vào. Lee Su Hyeok cũng chỉ nhìn Nam Ra một cái, sau đó cụp mắt che giấu hết thảy những cảm xúc đang cuộn trào trong lòng. Ba người ngồi xuống bàn trà ở giữa phòng khách, Hwang Dong Man lấy từ trong cặp tài liệu ra hai bản hợp đồng, đưa cho Su Hyeok và Nam Ra mỗi người một bản.

"Đây là hợp đồng được soạn dựa trên yêu cầu của cả hai bên. Hai người đọc xem còn vấn đề gì không, nếu không thì hãy ký vào."

Lee Su Hyeok đã xem qua hợp đồng một lần, vậy nên cũng không đọc kỹ, trực tiếp cầm bút ký vào. Lúc ngước lên thấy Nam Ra ngồi phía đối diện vẫn đang cúi đầu đọc hợp đồng. Hôm nay cô mặc một chiếc váy hoa nhí màu trắng, mái tóc đen dài suôn mượt xõa ra sau lưng, bởi vì động tác cúi đầu mà mấy sợi tóc theo bờ vai mảnh mai trượt xuống phía trước ngực. Dáng vẻ Nam Ra đọc tài liệu rất chăm chú. Một vài tia nắng mai xuyên qua ô cửa sổ thủy tinh phủ lên mái tóc cô một quầng sáng nhàn nhạt dịu dàng, trông vừa an tĩnh vừa xinh đẹp như một bức tranh. Tâm trí Su Hyeok trôi dạt về mười năm trước. Trong lớp học, cô giáo Sun Hwa đang giảng bài, Lee Su Hyeok tỉnh dậy trong tiếng loạt soạt lật sách vở. Anh theo bản năng đưa tay che bớt ánh sáng từ khung cửa sổ đối diện, đến khi nhấc tay ra, trong mắt đều là hình ảnh cô bạn lớp trưởng đang yên tĩnh ngồi học bài.

"Xong rồi."

Câu nói của Nam Ra cắt ngang dòng hồi tưởng của Su Hyeok. Hwang Dong Man cầm hai bản hợp đồng xem qua một lượt, hài lòng gật đầu, tự mình giữ lại một bản, bản còn lại đưa cho Nam Ra.

"Cô Choi, từ hôm nay anh Lee sẽ là vệ sĩ riêng của cô. Rất mong chúng ta sẽ hợp tác vui vẻ!"

Hai người bắt tay nhau, sau đó Hwang Dong Man chở Lee Su Hyeok về nhà thu dọn đồ đạc, buổi chiều sẽ chuyển đến nhà của Nam Ra. Lee Su Hyeok không khỏi cảm thán, trưởng thành cũng có cái lợi của nó. Nếu như là Lee Su Hyeok của mười năm trước, biết bản thân sắp ở cùng một căn nhà với Choi Nam Ra trong thời gian dài như vậy, có khi đã vui phát điên lên rồi ấy chứ. Thời gian mài mòn đi những góc cạnh của con người, nhưng vẫn giữ lại những gì tinh túy cốt lõi nhất. Lee Su Hyeok của mười năm sau có thể tự nhiên đứng trước mặt Choi Nam Ra chào hỏi như hai người xa lạ, nhưng trái tim trong lồng ngực vẫn thổn thức vì cô như thuở ban đầu.

[Namra x Suhyeok] Ngược lối yêu emNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ