Dazai dựa cằm lên đỉnh đầu anh, đôi mắt hắn lim dim, tay không ngừng nghịch nghịch mái tóc cam của anh. Nếu còn sức có lẽ anh sẽ đạp hắn xuống giường rồi. Sau khi phang nhau vài trận thì phải mệt chứ. Vì vậy không phải là anh thích được hắn cưng nựng đâu, không hề.
Chuuya khẽ cựa quậy khi hắn cắn vào vành tai anh. Rồi Dazai nắm cằm anh, quay anh lại để anh nhìn hắn. Đôi mắt nâu phảng phất nét gì đó kỳ lạ.
"Nếu như... chỉ nếu như thôi nhé. Nếu tôi chết, thì cậu sẽ làm gì?" Đây không phải là một câu đùa cợt. Dazai đang bối rối.
Chuuya mím môi thay vì trả lời, anh hỏi hắn "Có chuyện gì à ?"
"Không, trả lời đi." Dazai giục. Tay ôm eo anh kéo sát anh lại gần mình.
"Ta sẽ mở rượu ăn mừng." Rồi Chuuya lưỡng lự "Sau đó sẽ đi cùng mi..." Chuuya thủ thỉ. Anh nghĩ Dazai sẽ trêu trọc hoặc cười cười lảng tránh nhưng không, hắn ôm trầm lấy anh. Dụi mái tóc bù xù mềm mượt vào cổ anh.
"Ghét Chuuya lắm! Đấy là lý do tôi cực kỳ ghét cậu!" Hắn nhõng nhẽo hệt như trẻ con.
Và tất nhiên anh cũng ghét hắn lắm. Vì cái kiểu kêu ghét mà tay vẫn mò mẫm xuống bắp đùi anh của hắn. Thật hết cách với tên này!Hôm sau Dazai rời khỏi Port Mafia.
"Ha ha ha! Cậu Chuuya, cậu thấy thế nào! Giờ thì chẳng còn ai có thể cứu cậu nữa đâu!" Gã cười nhạo.
"Ta sẽ giết ngươi, đồ khốn!" Chuuya rằn từng tiếng. Đôi mắt xanh đã vằn tia máu. Cho dù thế nào anh cũng phải giết chết tên khốn này.
"Cậu sẽ giết tôi thế nào đây? Sau khi cậu đã xoá sổ Nhật Bản và bị bán ra nước ngoài à? Ha Ha Ha! Cậu không thể làm gì đâu, Chuuya ạ!""Chẹc, còn ta thì sẽ giết kẻ nào trộm chó của ta còn đòi bán ra nước ngoài!" Cái giọng đều đều quen thuộc vang lên.
Gã quay phắt lại nhìn kẻ mới tham gia cuộc trò chuyện.
Cạch!
Âm thanh khô khốc của thanh sắt đen xì trên tay Dazai vang lên chĩa vào giữa trán Keisuke. Dazai nhún vai điệu bộ muốn nói bất ngờ chưa. Hắn vừa chĩa súng vào gã vừa tới gần Chuuya, chạm nhẹ vào thứ vật chất đang trói buộc anh. Hắn nhướn mi như muốn hỏi, Chuuya hiểu rồi chứ ?
"T-tại sao lại...?" Gã choáng váng.
"Giới thiệu với ngươi, ta là Dazai Osamu của Công ty thám tử vũ trang. Siêu lực của ta là vô hiệu hoá năng lực mà ta chạm vào!"
"Vậy—"
"Đúng là như thế, thứ bom kia của ngươi chẳng thể tổn hại đến một sợi tóc của ta đâu !"
Dazai quay ra nhìn Chuuya vẫn còn đứng chết lặng phía sau. Hắn khẽ vuốt mi mắt anh rồi thầm thì "Chuuya, làm gì đi chứ !"A! Phải rồi ha, anh cần phải dạy cho lũ này một bài học. Chuuya lao đến như một mũi tên, vung nắm đấm về phía Keisuke. Nhưng gã lại né được. "Sae" ngay lập tức gọi viện trợ. Rồi một tốp những kẻ trang bị súng trường ập vào. Chúng nã đạn dồn dập vào Chuuya nhưng vô ích, anh đã bắn ngược những viên đạn ấy vào chúng. Dazai cũng không rảnh rỗi lắm, hắn cũng phải bảo vệ mình mà. Kha khá kẻ địch cũng đã ngã xuống bởi hắn. Hai người phối hợp ăn ý, lưng tựa lưng, thay phiên nhau hạ vô số kẻ địch. Chỉ trong thoáng chốc đã chẳng còn nghe thấy tiếng súng trong nhà kho nữa.
"Các ngươi là thứ quái quỷ gì vậy chứ ?" Gã rít lên.
"Ầy, cái danh "Song hắc" của bọn này vẫn chưa vươn ra được nước ngoài à ~~~" Dazai chán nản nói.
"S-song hắc...!" Cô ta kinh ngạc thốt lên.
"A, vậy là em có biết hả 'Sae'. À không phải là quý cô Catherina chứ nhỉ." Ánh mắt sắc bén của hắn xoáy sâu vào cô, khiến cô ta như ngộp thở. "Cha cô trước đây từng là công chức mẫu mực trong trính phủ. Nhưng vì phát hiện cấp trên có hành vi sai trái nên đã bị họ gài bẫy dính đến một vụ hối lộ quy mô lớn. Tài sản của gia đình cô bị tịch thu, cha cô phải vào tù. Nhưng vì không chịu nổi sự nhực nhã này ông ta đã tự sát. Sau đó cô và mẹ đã định cư tại Mỹ. Rồi mẹ cô cũng qua đời sau đó một thời gian. Tôi nói có đúng không ?"

BẠN ĐANG ĐỌC
Cháy [DaChuu]
FanfictionMột vụ án nan giải đến mức cả ba tổ chức siêu năng lực lớn ở Yokohama phải hợp tác điều tra. Lực lượng nòng cốt tất nhiên là văn phòng thám tử vũ trang và Port Mafia . ❌ Fic này là của mình vui lòng không đem đi lung tung. Truyện flop vải, vote cho...