C52. Em mang thai

1.4K 14 0
                                    

Tống Phi Vũ bị nam nhân cưỡng ép, khi đi đường chân đều mềm nhũn, trở lại trường học, nghỉ ngơi hai ngày mới khôi phục lại.

Chu Chính bên này mới vừa giải quyết kiện tụng cùng Diêu phỉ, Tống Viện đã đưa tới giấy thỏa thuận ly hôn.

Đầu năm nay, nhà gái chủ động đưa ra ly hôn không ở số ít, Tống Viện tuyệt không phải phải duy nhất.

Chu Chính mở ra từ đầu tới cuối, anh chỉ chú ý tới một cái tin tức, "Ly hôn, hiện tại liền ly.".

Tống Viện cũng là tuyệt tình, không có cảm tình, ly hôn cũng không gặp mặt, chỉ gửi một tờ đơn ly hôn.

Chu Chính ký tên, giao cho luật sư xử lý, anh không tính toán quay đầu lại, hôn nhân tan vỡ là do anh tạo thành, cảm tình có lẽ đền bù không được, vật chất  anh sẽ không bạc đãi Tống Viện.

Tống Phi Vũ đã biết sự tình Tống Viện cùng anh rể ly hôn, nàng sợ tới mức rớt di động, cái người nam nhân chết tiệt thật sự làm ra việc này.

Nhưng thật ra Chu Chính nói "Cái này, chúng ta có thể quang minh chính đại mà ở bên nhau.".

"Anh cút đi! Ai cùng anh quang minh chính đại." Tống Phi Vũ mắng.

"Bảo bối, cuối tuần có thời gian sao? Chúng ta đều một tuần không gặp mặt, rất nhớ em." Chu Chính nói sang chuyện khác, anh hỏi.

"Không có thời gian, tuần này em đi thi đấu, chờ em trở rồi lại nói." Tống Phi Vũ nói xong, lập tức treo điện thoại.

Chu Chính còn định nói, chỉ nghe được, "Đô đô đô."

Tống Phi Vũ muốn tham gia dẫn chương trình cho thành phố Trường Hải , đã chuẩn bị một vòng, được quán quân, cô có thể đi Úc trao đổi học tập một năm.

Chu Chính chờ đợi vất vả, cô gái muốn thi đấu, anh không đành lòng quấy rầy, thẳng đến cô thi đấu xong, anh mới đi tìm cô.

Tống Phi Vũ hôm nay trang điểm tỉ mỉ, một thân sảng khoái, nhưng là lại tâm sự nặng nề, nàng làm bộ cao hứng, nhưng khuôn mặt lại là u sầu.

Chu Chính nhìn ra được, nhưng là không có vạch trần, cơm nước xong, về đến nhà, anh mới hỏi, "Em làm sao vậy? Có chuyện gì gạt anh?".

Tống Phi Vũ có một giây đồng hồ hoảng loạn, nhưng thực mau trấn định xuống dưới, trả lời, "Không có gì a!".

"Không có gì? Không có gì còn trưng khuôn mặt khóc tang, biểu tình của em đều nói có tâm sự.".

Tống Phi Vũ không phải là người biết giả vờ,cô nói, " Em đạt được quán quân.".

"Này không phải chuyện tốt sao?" Chu Chính tưởng cái gì đâu? Đạt quán quân không nên cao hứng?.

"Em tháng sau muốn đi Úc trao đổi." Tống Phi Vũ lại nói.

Chu Chính nghe được tin tức cô muốn xuất ngoại, đầu tiên là sửng sốt một chút, nhưng vẫn là nói, "Càng là chuyện tốt a!".

Tống Phi Vũ xoay người, rối rắm mà đôi tay nắm chặt.

Chu Chính nhìn ra cô còn có việc gạt hắn, anh từ phía sau ôm lấy nói, "Còn có cái gì, tiếp tục nói.".

Tống Phi Vũ thật sự không biết muốn hay không nói ra, lấy tính cách của anh, có lẽ sẽ không đồng ý.

"Nói đi, chuyện gì anh đều đồng ý." Chu Chính cho cô ăn một cái thuốc an thần.

Tống Phi Vũ nhắm mắt lại, đúng sự thật nói, "Anh rể, em mang thai."

"Cái gì?" Chu Chính buông cô ra.

Tống Phi Vũ bị nam nhân xoay người, cô không dám mở mắt ra.

Chu Chính chân tay luống cuống, anh kinh hỉ mà ôm lấy cô, chính là lại chạy nhanh buông ra.

"Như thế nào hiện tại mới nói cho anh!?".

Tống Phi Vũ căn bản đều không tính toán nói cho anh, nhưng cô tổng hợp các loại nhân tố, mới quyết định nói cho anh một chút, nhưng là đứa nhỏ này cô không tính toán muốn sinh ra.

Chu Chính hưng phấn mà đỡ cô lại sô pha ngồi xuống, sau đó rót một ly nước ấm.

"Anh không cần vội, em chỉ là nói cho anh một tiếng, đứa nhỏ này em không...Không cần.".

"Cái gì!" Chu Chính đứng lên.

"Em nghĩ không muốn đứa nhỏ này." Tống Phi Vũ thanh âm càng ngày càng nhỏ.

"Vì cái gì không cần."Cảm xúc của Chu Chính kích động.

Mê hoặc tỷ phuNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ