Mon đã chở lại và ăn hại hơn xưa....
————————————————————————
*E ò e ò*
Cứu thương đó mấy mẹ :)))
Anh: BS CỨU NGIU TÔIBs: Y tá nhanh lên
P: Bs phải cứu đc nó
Bs: Mời người nhà đứng ở ngoài
1 tiếng
2 tiếng
3 tiếng
Cuối cùng phòng phỗ thuật đã tắt đènAnh: Bs em ấy sao rồi
Bs: Tôi đã cố gắng hết sức...
Anh ngã khuỵch xuống đất khóc nức nở
Bs: Bệnh nhân đã qua cơn nguy kịch
P: Thật hả bs cảm ơn bs nhiều lắm
Hc: Bs như này đuổi việc sớm là vừa làm con người ta hết hồn
Bs: Người nhà vào thăm bệnh nhân đc rồi
Phòng 39
P: Toàn m khoẻ hơn chưa
Cô: Đỡ rồi
Híp: Anh xin lỗi em nhiều lắm
Cô: Ko sao đâu cuộc chiến phải có chấn thương chứ
P: Tao đã nói rồi ko có lần 1 cũng lần hai à
Cô: Cái miệng của m tao muốn đấm lắm
- Xui j đâuAnh: Đc rồi em nghỉ ngơi cho khoẻ
Hc: Quá trời tình củm rồi
Tr: Dẹp nghỉ đi về
Cô: Bồ của m đâu
Tr: Nhắc đến lại đau lòng
P: Sao nó lmj m à để tao xử nó
Tr: Huhuhu....Ko nó có lmj tao đâu
Hc: Sao chị đau lòng
Tr: Nó đi mua đồ ăn cho tao lên ko có nó ở đây lên tao đau lòng
P: Chắc tao đấm m quá
Cô: Thoi
P: Lmj mà dữ vậy 🥺
Cô: Bỏ cái mặt đấy đi nha mắc ói quá
P: Xí
Cô: Cho tao về đi ở đây chán quá à
Hc: Để em xin bs cho
Cô: Ok
15p
Hc: Bs nói về đc rồi nhưng phải cẩn thận
Cô: Đi về thôi
Về đến nhà
Ả: Chỉ về rồi hả~~~
-Anh Hải âu chịCô: Hỏi anh Hải chi em
Ả: À em bảo anh Hải cái này
Cô: Hải em nó gọi
Anh: Gọi j
Ả: Em nói luôn chị ta cấm sừng anh
- Đây là bằng chứng nèCô: Hahaha
Ả: Chị cười cái j chụ sắp bị đuổi ra khỏi nhà rồi đó
Cô: Chắc chưa
- Biết ai ko mà nói tao cắm sừngẢ: Bồ của chị chứ ai
Cô: Hahaha ..anh tao đó
Ả: Chị đừng có mà điêu
Anh: NÓI ĐỦ CHƯA * quát*
-CÚT RA KHỎI NHÀ TÔIẢ: Đi đi còn đừng lì đó lmj
Anh: CÔ ĐÓ
Ả: A....anh
———————————————————————
Bí rồi à nhạc ở trên đó vừa nghe vừa đọc nha . Mon tâm lí quá, hơi bùn lên nhạc cũng bùn nha