[PN]: 1.3

296 10 0
                                    

Trứng màu nội dung:

"Ngươi còn muốn như thế nào?"

Thần Dật muốn khóc, như thế nào trước kia đều hung ác chơi cậu , đều là chọn tư thế cùng vị trí xấu hổ thượng cậu, Hổ Vân là người nhưng tính dục mạnh như chó, mỗi lần đều đem cậu thao đến thừa sống thiếu chết mới có thể thoả mãn, cậu tuy nhiều lần khó xử, tâm vẫn là cảm thấy việc này không nên nhưng vẫn là thực hưởng thụ.

Nhưng hiện tại, Hổ Vân cư nhiên còn có thể nhịn xuống không ức hiếp cậu, này không nên!

Nước mắt treo trên lông mi, muốn rơi không rơi được, Hổ Vân hôn lên mi mắt dính nước, vuốt ve gương mặt Thần Dần, nhẹ giọng dụ hống:" Sư Lâm đang ở cổng trường, cậu ta lại không biết đường, thầy đi đón cậu ta lên đây đi."

Thần Dật cắn môi dưới: "Chúng ta về nhà đi, ta muốn……"

"Chẳng lẽ lão sư không nghĩ ngay tại nơi thầy giảng dậy hằng ngày bị học trò thao sao, ấn cả người thầy trên bục giảng, đem côn thịt bón cho hai cái tao huyệt, để tình dịch bắn đến sâu bên trong."

Thần Dật chỉ là nghĩ đến này hình ảnh theo lời nói, hoa huyệt liền nhịn không được co rút lại, cậu theo bản năng gật đầu, điểm xong mới phát hiện chính mình đáp lại cái gì, mặt liền đỏ.

Rất xấu hổ, như thế nào có thể ở phòng học làm loại sự tình này.

Hổ Vân cười khẽ, tính hôn cậu một ngụm tán thưởng:" Lão sư hiện tại rất muốn đi, thứ này tuy nhỏ, nhưng lúc này chỉ có thể miễn cưỡng cho lão sư dùng cái này."

"Cái gì?" Thần Dật nghi hoặc, phía dưới quần vừa cởi xuống hai chân đã kéo ra, hậu huyệt tiếp xúc đến một vật lạnh lẽo, một cái tễ huyệt khẩu mượt mà đi vào, vừa rồi hậu huyệt động tình đã phân bố ra không ít nước, nên bây giờ không một chút khó khăn ăn vào vật ngoại lai, hoa huyệt động dạng bị bỏ vào đồ vật.

Thần Dật duỗi tay ra sau, ở giữa hai huyệt sờ đến một cây dây nhỏ.

"Đây là cái gì?"

"Là khiêu đản chuyên môn vì lão sư mà định chế ra, có thể một lúc bón cho hai cái tao huyệt ăn đến thỏa mãn." nói đoạn, Hổ Vân Anh tay ấn xuống một cái nút," Lực chấn động rất mạnh, lão sư sẽ thích."

"A……" Thần Dật lớn tiếng rên rỉ, thiếu chút nữa cả người mềm nhũn gã trên mặt đất, cậu đỡ vách tường, không tiếng động thở dốc, ngay lúc hắn ấn nút, hoa huyệt cùng hậu huyệt đồng thời đạt tới cao trào.

Thần Dật run rẩy xin tha: "Từ bỏ, quá kích thích……"

"Mau đi đi, có thể đừng làm Sư Lâm sốt ruột chờ." Hổ Vân giúp cậu mặc tốt quần áo, vỗ vỗ bờ vai của cậu, thúc giục nói.

Thần Dật cắn răng, đỡ vách tường chậm rãi đi ra phòng học. Mỗi một bước với cậu mà nói đều là gian nan, lúc đi hoa huyệt mẫn cảm cọ xát vào nhau, mang đến từng đợt khoái cảm, khiêu đản trong huyệt không ngừng rung động, nguyên nhân chính là vì khiêu đản, Thần Dật không tự chủ được kẹp chặt, huyệt thịt mấp máy hình như nuốt càng sâu khiêu đản. Hoa huyệt vẫn luôn ở trạng thái cơ khát, không ngừng phun ra nước dâm.

Cứ hai bước cậu lại dừng lại lấy sức, khoái cảm như sóng vỗ cứ từng đợt từng đợt tràn vào khiến cậu không chịu nổi, cậu cũng không có dũng cảm đi thang máy, chỉ có thể từ lầu năm đi đến lầu một bằng sức mình, huyệt nội lại một lần nữa cao trao trong lúc cậu đi xuống lầu một.

Thần Dật dựa người vào tường, gương mặt ửng hồng, nửa người trên áo khoác tây trang có điểm điểm dấu vết màu trắng, nửa người dưới quần sớm đã ướt đẫm, ẩn ẩn ra một tảng lớn dấu vết.

Sắc trời tối tăm, trong trường cơ bản không có người, Thần Dật thật cẩn thận quan sát bốn phía, xác định không ai, sau bước ra một chân.

"Lão sư!"

Thần Dật giật một mình, hoa huyệt bỗng nhiên dùng sức, khiêu đản tựa hồ đến cung khẩu, đối với cung vách tường kịch liệt nhảy lên, Thần Dật kêu lên một tiếng, theo vách tường quỳ xuống, không dám nhìn phía sau là cái gì người.

Bị phát hiện, làm sao bây giờ, là ai, ngày mai toàn trường đều biết ta là cái biến thái, hơn phân nửa đêm một người chơi khiêu đản còn ở trong trường học đi, mặc kệ là ai đều sẽ cảm thấy ghê tởm đi. Thần Dật gắt gao trừng mắt nhìn mặt đất, nghe phía sau tiếng bước chân dần dần tới gần, giống chờ đợi Tử Thần tuyên án.

"Lão sư như thế nào không để ý tới ta."

Hơi thở thoải mái của thiếu niên tới gần, một người nâng lên cậu cằm, bĩu môi bất mãn.

"Sư Lâm!" Hai mắt đẫm lệ trong mông lung, Thần Dật thấy rõ bộ dáng người trước mặt , kích động nhào lên, trong lòng lập tức thả lỏng, cùng lúc hoa huyệt cùng hậu huyệt đồng thời lại đạt tới cao trào. Thần Dật làm càn ôm Sư Lâm cổ, ở hắn trong lòng ngực yên tâm rên rỉ.

"Không phải em còn có thể là ai, lão sư vẫn luôn không có tới, em liền tìm lại đây," Sư Lâm ôm cậu lên, nhíu nhíu cái mũi: "Lão sư có phải hay không cùng tên  Hổ Vân  kia làm, trên người đều là mùi hương tình dục."

"Không có." Thần Dật ủy khuất.

"Vậy được rồi, em sẽ hảo hảo lấp đầy lão sư."

Thần Dật đem đầu tới gần Sư Lâm hõm vai, khát vọng liếm liếm môi.

[edit] Xuyên đến thú nhân bộ lạcNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ