2

375 44 1
                                    


Jaemin cảm giác tim mình đã ngừng đập mất rồi, đến hơi thở cũng ngừng lại, vì Jeno đứng trước mặt cậu, nắm tay cậu, khoảng cách của cả hai gần đến mức chỉ nhúc nhích một chút là chạm vào nhau. Xung quanh hoàn toàn yên lặng đến mức Jaemin có thể nghe được tiếng tim của Jeno. Bàn tay Jeno cuối cùng cũng buông tay cậu ra, để lại một chút hụt hẫng.

'Chúng ta có thể ra được rồi.' Jeno nói với vẻ ngại ngùng, cậu ta cúi đầu xuống, đưa một tay ra sau gáy và lại làm tim Jaemin hẫng xuống.

Jaemin đi theo sau Jeno ra đường lớn, cả hai không biết nói gì với nhau, chỉ im lặng. Jaemin nhớ lại hình ảnh lúc nãy, khi cậu chìm trong ánh mắt của Jeno và Jeno cũng nhìn cậu không chớp, một tình huống tưởng chỉ có trong phim lại diễn ra với cậu, làm Jaemin vẫn không thể tin được.

Có tiếng người rồi Jungwoo xuất hiện, vẻ mặt căng thẳng của anh dịu xuống khi nhìn thấy Jaemin.

'Jae... Juri, em không sao chứ ?' Jungwoo suýt nữa nói ra tên thật của Jaemin.

Jaemin lắc đầu, cậu chạy về phía Jungwoo 'mọi chuyện thế nào rồi anh?'

'Cũng tạm ổn, nhưng anh phải ở lại giải quyết, có thể sẽ về trễ, em về nhà trước đi.'

'Để Jeno đưa Juri về nhà.' Taeyong ló ra sau nói với Jungwoo 'bọn tôi sẽ ở lại giúp cậu.' Doyoung theo sau Taeyong cũng gật đầu.

'Không sao đâu, anh cứ lo việc của quán đi.' Jaemin rất muốn ở lại nhưng cậu biết mình sẽ không giúp gì được thì nên về nhà để anh yên tâm.

Jungwoo gật đầu cùng với Taeyong và Doyoung rồi đi vào trong, chỉ còn lại Jeno và Jaemin, bầu không khí lại ngượng ngùng như cũ.

'Chúng ta đi.' Jeno nói. Cậu ta không nhìn vào Jaemin nhưng cậu biết rõ là cậu ta đang ngại. Jaemin cảm giác như mặt mình đỏ lên, cậu cúi xuống giấu nụ cười đi theo Jeno.

Jaemin tưởng cậu ta sẽ dẫn cậu ra đường bắt xe nhưng Jeno lại dẫn cậu vòng ra bên hông của quán bar, vào bãi giữ xe và dắt một chiếc mô tô ra. Jaemin trố mắt nhìn Jeno đội mũ bảo hiểm rồi đưa cái mũ khác cho cậu.

'Đây là...'

'Xe mô tô của mình' nhìn vẻ mặt của Jaemin, Jeno vội nói thêm 'bạn đừng lo, mình có bằng lái rồi.'

Jaemin biết Jeno có mô tô và thường đến trường bằng mô tô, thật sự thì cậu đã bị thu hút bởi vẻ lạnh lùng và bất cần của Jeno trên chiếc mô tô. Jeno chưa bao giờ chở ai, mọi người trong trường đều kháo nhau không biết ai sẽ được hân hạnh ngồi vào yên sau của cậu ta, và người đó giờ là... Jaemin ?

'Mình tưởng bạn đi với hai người kia.' Jaemin nói.

'Không thích lắm.' Jeno nhún vai nói. Khi thấy Jaemin gặp chút khó khăn với cái mũ bảo hiểm, Jeno bước lại gần, giúp cậu cài khóa. Khoảng cách của cả hai lúc này lại rất gần, bàn tay của Jeno ở ngay dưới cằm Jaemin và cậu có thể thấy gương mặt Jeno rõ ràng hơn dưới ánh đèn, đôi mắt chăm chú với hàng lông mi và những đường nét trên mặt hoàn toàn không tốt cho tim Jaemin khi nó lại đập nhanh vô cớ.

'Được rồi.' Jeno nói. Cậu ta lại không nhìn thẳng vào Jaemin nhưng cậu có thể thấy hai vành của Jeno đỏ lên. Jeno lên xe, nổ máy và Jaemin bước lên, hồi hộp hơn cả khi làm bài thi đại học.

Jeno - Jaemin || Raspberry flavorNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ