Ep 9

147 9 0
                                    

Mấy năm sau Lưu Chương cũng không gặp được người nào có thể ngửi được tin tức tố của mình, chỉ ở Rap thế hệ mới cùng lắm có người ngửi được chút chút vị trà nồng. Sau này chính Lưu Chương cũng không còn quan tâm nhiều đến việc có thể gặp được một con cá voi khác cùng với cùng tần số với mình nữa. Nhưng Châu Kha Vũ lại trở thành ngoại lệ.

Lưu Chương không thể quên rằng khi Châu Kha Vũ thẳng thừng hỏi anh rằng nó có phải hồng trà hay không, trái tim anh lúc đó căng thẳng đến mức gần như vỡ òa, anh muốn chạy đến chất vấn Châu Kha Vũ nhưng không làm gì được.

Lưu Chương, người đã chủ động trong nhiều năm, đối với sự bốc đồng của bản thân mà cảm thấy sợ hãi. Xen lẫn thành kiến và anh đã ​​tích lũy một thứ tình cảm kỳ lạ với Châu Kha Vũ . Anh biết rằng Châu Kha Vũ không nhận ra mình là Omega, thậm chí còn nghĩ rằng anh là Alpha, điều này khiến anh nhẹ nhõm mà lại thấy tủi thân.

Rốt cuộc còn muốn điều gì?

Lưu Chương cũng không biết chính mình đang suy nghĩ cái gì, là muốn Châu Kha Vũ nhìn thấy mình, hay là muốn phá hủy sự định mệnh có chút ngoài ý muốn này?

Những mâu thuẫn nhiều không đếm xuể trong tình trạng áp lực cao ở trong Chuang nhưng nó đã hoàn toàn bùng cháy vào đêm đó.

Tiếng chuông báo động xấu hổ khiến Lưu Chương gần như muốn tìm nơi trốn đi, nhưng cũng muốn dùng tin tức tố của mình đi xoa dịu đối phương, vì người bị kích động bởi sự hung hãn thực sự chính là bản thân mình .

"Thật là quá vô lý." Lưu Chương nghiến răng chửi rủa trên giường, cuối cùng anh cũng biết mâu thuẫn của mình là gì.

Lưu Chương sợ sự xuất hiện của Châu Kha Vũ sẽ gây ra hỗn loạn, mà còn mong muốn được theo dõi bởi một người thân quen như vậy và dành cho anh ta một tình yêu hoàn toàn khác.

Anh không muốn thỏa hiệp với ai đó.

Ngay cả khi tần số trùng khớp, cho dù đó là một con cá voi khác hiếm gặp ở biển.

Sau khi thứ hạng thứ hai được công bố là lúc khóc lóc nói lời chia tay, sau khi nỗi buồn bộc phát vào đêm hôm đó, không có nhiều thời gian để thông cảm, sân khấu cho buổi công diễn thứ ba đã bắt đầu chuẩn bị ngay lập tức. Lưu Chương thí sinh duy nhất của lớp B ở trong một đám thí sinh lớp A khá là bắt mắt.

Lưu Chương nói rằng không có áp lực gì cả, nhưng anh ấy tập luyện siêng năng và chăm chỉ hơn bất cứ ai khác. Châu Kha Vũ cùng nhóm đang quan sát Lưu Chương đang hỏi lão sư các vấn đề này kia quả thật rất chăm chỉ. Sau đêm đó quả thật Lưu Chương đã mở ra một khoảng cách vô hình cho cả hai. Như mọi khi hai người vẫn đối thoại anh em nhưng ánh mắt không còn đuổi theo nữa.

Anh ta sẽ không tự luyến đến mức chặn Lưu Chương và hỏi tại sao lại trốn tránh anh ta, và anh ta không nghĩ rằng sự va chạm của pheromone thực sự gây ra bất kỳ mối hận thù nào. Thực tế, anh ta khá thích pheromone của Lưu Chương, mặc dù pheromone của đối phương luôn khiêu khích anh ta.

"Có chuyện với nhóm bên cạnh rồi!"

Cánh cửa đột nhiên bị đẩy ra, một nhóm sinh viên khác vội vàng chạy vào liền nhìn thấy Lưu Chương và Châu Kha Vũ đang ở trong phòng thực hành.

"Hai người họ không hiểu sao lại đột nhiên phát tình rồi. Nhân viên đã đi lấy thuốc ức chế, nhưng không ai kìm lại được. Hai người vào giúp đỡ họ đi."

Sau khi vòng loại thứ hai kết thúc cũng không còn nhiều AO nữa, lại là một ngày luyện tập bình thường, tự nhiên cũng không có nhiều người, ước chừng ưu tiên nhân viên bảo vệ camera, Châu Kha Vũ cùng Lưu Chương không nói nhiều nhanh chóng đi theo sau.

Số lượng Alpha vốn dĩ rất ít, Omega còn ít hơn, chưa kể đến việc tốt nhất không nên có quá nhiều người trong hoàn cảnh hỗn loạn này, chỉ có thể tách người ra nhốt riêng trong phòng.

Nhưng Alpha bên này vẫn tốt, chỉ cần mấy Alpha ấn lại là xong rồi , còn Omega bị khóa bên trong kia thì khó nói, không ai dám tiến vào, tình huống gây ra tương đương với một quả bom có ​​nhân tố bất định, ngay cả Beta cũng không chắc chắn sẽ không bị ảnh hưởng. .

"Các nhân viên nói rằng thuốc ức chế Omega trong bệnh xá không được bổ sung và đang được liên lạc chuyển đến."

[Kha Chương] - Trâm Phong Tương ĐốiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ