em

276 32 1
                                    

Chú của em hôm nay lại đi công tác rồi, bỏ em ở nhà một mình. Chán chết em đi được, vốn đã quen với sự cưng nựng từ chú, nay lại ở một mình suốt một tuần hơn. Em ngồi trên bàn học chăm chỉ làm bài, chờ chú về. Bỗng chợt, em nhớ ra điều gì đó, mở điện thoại ra xem 24/6, còn một tuần nữa là đến sinh nhật của chú, đồng thời cũng là hôm chú về nhà. Em quyết định sẽ làm một bữa tiệc sinh nhật thật bất ngờ cho chú.

Em lấy trong hộc bàn ra một cuốn sổ tay nhỏ nhỏ xinh xinh, cắm cúi viết những điều cần phải chuẩn bị cho bữa tiệc hôm ấy. Em tỉ mỉ nắn nót viết những con chữ nhỏ đáng yêu như hệt em ấy, em muốn mọi thứ làm cho chú đều phải thật dễ thương và đẹp đẽ. Vì chỉ có mình em nên cũng chẳng làm gì quá cầu kỳ, em định sẽ làm một buổi tiệc nhỏ tại gia, chỉ em và chú. Một phần cũng vì mấy tháng nay, vì tính chất công việc mà chú đi công tác rất nhiều, em muốn nhân dịp này mà hâm nóng tình cảm với chú.

Vì còn một tuần nữa chú mới về, nên thời gian đối với em cũng không quá gấp rút. Buổi sáng đi học, chiều về lại chạy ngay đến lớp học làm bánh. Dù có mệt một xíu nhưng mà vì muốn nhìn thấy nụ cười trên môi chú, mọi mệt mỏi của em đều tan biến.

Thú thật thì lâu rồi em chẳng đụng đến bếp núc, nói một cách chính xác là kể từ khi quen chú. Chú chẳng chịu cho em nấu nướng gì cả, cứ luôn miệng bảo sợ em bị thương nên mỗi khi em định vô bếp nấu ăn lại bị chú cản lại. Từ ấy, em cũng ỷ lại vào chú người yêu tuyệt vời này.

Ban đầu, em còn vụng về lắm , cái thì không cho đường, cái thì lại quên cho sữa, chẳng biết em đã làm hỏng bao nhiêu cái bánh nữa. Chưa kể những lúc lấy bánh ra khỏi lò, không cẩn thận làm bản thân bị bỏng. Nhưng điều đó không thể làm em nhụt chí được, em cứ làm đi làm lại nhiều lần, đến cuối cùng mọi sự cố gắng của em đều thành công. Chiếc bánh em làm tuy không ngon như những chiếc bánh được bày bán ở tiệm được, nhưng đây đều là tấm lòng của em. Cuối cùng chỉ còn việc trang trí cái bánh, em tỉ mỉ nặn những bông hồng khắp chiếc bánh, vì em biết ngoại trừ em ra thứ mà chú thích nhất là hoa hồng. Sau khi trang trí xong, em cất tạm vào tủ lạnh rồi xách túi đi mua đồ trang trí.

Sau mấy tiếng lượn lờ ở siêu thị, em đã mua đủ đồ cần thiết, về nhà thực hiện công tác chuẩn bị. Em mua những đóa hồng rải khắp nhà, ở giữa tạo thành hình trái tim. Trên tường đặt biệt được đính thêm hai quả bong bóng, một cún một thỏ. Mọi người thường hay bảo em và chú giống với hai con vật ấy và bản thân em cũng tự cảm thấy vậy.

Suốt một tuần qua, em đã quá mệt mỏi rồi, ước chừng đồng hồ thật chuẩn xác rồi mới dám về phòng mà thiếp đi, vì em muốn muốn tạo bất ngờ cho chú mà. Nhưng mà đâu ai biết trước được điều gì, vì ngủ sâu mà em đã ngủ quá giờ chú về. Khi em mở mắt thức dậy đã thấy trước mắt mình là lòng ngực của ai đó, em tính cựa quậy thì chợt nhận ra mùi hương quen thuộc của ai đó thì thôi không quấy nữa.

Taeyong bên cạnh thấy em không còn quấy nữa, mỉm cười rồi xoa đầu em, đặt lên trán em một nụ hôn, định vòng tay ôm em vào lòng thì Doyoung chợt nhớ ra điều gì đó, em bật người dậy, mặt hốt hoảng quay qua nhìn Taeyong.

"Sao chú lại ở đây?" Doyoung trưng ra bộ mặt sửng sốt vì trong kế hoạch là em sẽ đến sân bay đón chú, giờ mở mắt dậy đã thấy chú trước mắt. Vậy còn đâu là kế hoạch hoàn hảo của em nữa.

|Taedo|  Chú và emNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ