Chương 23: Chuyện sinh nhật

574 70 8
                                    

Ngày 31 tháng 10 năm 2005, 150 người bang Tokyo Manji và 300 người bang Ba Lưu Bá La, cuộc đại chiến này chiến thắng thuộc về bang Tokyo Manji và kết thúc với kết quả không mấy bi thảm, một người bị thương, trận giao chiến này về sau được gọi là "huyết chiến Halloween".

_ 2 tuần sau _

Takemichi vừa xuất viện không lâu thì liền bị Draken hẹn ra ngoài gặp vì có chuyện quan trọng cần nói.

- Draken-kun! có chuyện gì sao? _ cô vừa đi vừa xoa xoa vai vì lanh.

- Mikey có lời muốn tao gửi tới mày Takemitchy "buổi tập hợp tới sẽ có chuyện quan trọng cần nói với mày nhất định phải có mặt đó".

Draken nói xong thì liền đi, đúng là chân dài tới nách hắn đi nhanh đến nỗi cô phải co chân chạy theo.

Địa điểm đến vậy mà là trung tâm Shibuya, cô thắc mắc hỏi hắn:

- Đi về nhà của mày sao?

- Ừ mau đi tới đó thôi.

Takemichi cùng Draken bước "tòa nhà" lớn rồi vào thang máy ấn tầng 4. Cửa thang máy vừa mở xung quanh tường là những tấm poster ảnh các cô gái, ngoài ra còn có một nam một nữ đang ở cuồi tiếp tân nói chuyện.

Nhà của phó tổng trưởng Touman Ryuguji Ken vậy mà là nhà thổ.

- Đây là nhà tao, giờ tao có chuyện cần nói nên đợi chút nhé_ Draken nói với cô rồi rời đi.

Takemichi nhìn Draken rời đi rồi nhìn sang đôi nam nữ đang nhìn mình cúi nhẹ đầu nói:

- Rất vui được gặp mặt và xin lỗi vì đã làm phiền.

Cô gái lại gần cô rồi đột nhiên choàng tay ôm lấy cổ cô, đôi môi quyến rũ nói những lời mật ngọt:

- Lần đầu tiên có người ngoài Kenbo không có ý đồ biến thái đó nha, sao nào..._ chị ta nháy mắt: nếu cưng thích chị lấy giá một nửa vì cưng đẹp trai.

Takemichi nhìn chị ta với ánh mắt vô hồn nhưng không có ý ghen ghét hay cảnh cáo, nó không có một chút gì gọi là cảm xúc nhưng lại khiến người trước mắt hoảng sợ đến mềm nhũn chân tay.

- Này! Yumiko đừng có gặp ai cũng gạ chứ, Takemitchy cậu ta không thích đâu.

Draken đến tách cô và Yumiko ra rồi lôi cô về phía mình, điều đó mới khiến Yumiko đang hoảng sợ bớt lo lắng một chút, chị ta nhanh chóng rời đi mà không dám nhìn lại cô.

Takemichi hơi thắc mắc khi Yumiko lại nhìn mình hoảng sợ như vậy, nhìn mặt cô trông đáng sợ lắm hả? Vừa nãy mới khen người ta đẹp trai mà.

Draken đưa cô về phòng mình, xung quanh căn phòng đều là tiếng ân ái của khách hàng, giờ thì cô đã hiểu lý do vì sao Draken lại trưởng thành như vậy rồi.

Trên bức tường trong phòng còn dán đầy ảnh chụp của Touman, Mikey và có cả ảnh của Emma, cơ mà nhìn khắp bức tường chỉ có mỗi ảnh Emma là con gái, chắc Draken coi Emma là người quan trọng lắm chứ nhỉ, cô nhìn Draken rồi cả gan hỏi:

- Emma chắc là người quan trọng với mày lắm nhỉ?

Draken điên máu hét lên một tiếng "im đê", vốn dĩ từ trước đến nay hắn không có cảm tình với Emma, cùng lắm chỉ coi cô ấy là em gái, vậy mà tên ngốc Takemichi nghĩ cái gì vậy không biết.

[Fanfic TR] [allfemtake] Nàng, bất lương và tình yêuNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ