Chương 53

276 38 0
                                    

- Oi! Không ngờ lại gặp mấy gương mặt thân quen ở đây đấy?
- Đến dâng mạng à?
- Êi! Chúng nó vốn dĩ ở đây mà? Chúng ta đến đây đánh nhau với Touman.

Akato chắn trước Mina và Kanao, từ đâu hai tên nam sinh Mizo nhảy ra, Akato tức sôi máu:

- Mấy thằng mày ngu hay sao mà dám nhảy vào đây!! Có thấy tình hình đang nguy hiểm không hả!!!?

- Tình hình nguy hiểm thì em mới nhảy vào chứ!! Chị còn muốn một mình bảo vệ hai con nhỏ này sao?

5 học sinh bất trị trung học bị bao vây bởi mấy chục tên côn đồ xăm trổ, cắt tóc kiểu, nhuộm tóc lòe loẹt, nhưng nơi họ đứng là dưới chân cầu, mà nơi này lại không có mấy ai qua lại, tình huống chính là ngàn cân treo sợi tóc.

- Vừa mới gặp mấy thằng áo đỏ bên kia mà bên này cũng gặp à?

- Hanagaki - san!!?

- Ah! Chào Akato - chan _ Takemichi vui vẻ dơ tay chào Akato, chẳng quan tâm gì đến lũ áo đỏ.

Takemichi hàn huyên với Akato và đàn em của cô ta một hồi, phía bên kia bọn áo đỏ đã bị Kaijima và Kiyomasa dẹp sang một bên.

- Vậy hả? Đó là lũ đến từ Yokohama đã đánh nhau với cậu? Thiên Trúc sao?

Akato gật gù:

- Vâng, tụi em gây hấn với bọn chúng, cứ tưởng chỉ là một băng nhóm nhỏ không ngờ lại là một tổ chức nguy hiểm _ cô quay ra liền thấy Takemichi đang ngồi cạnh một tên Thiên Trúc.

Takemichi nắm đầu hắn kéo lên, gương mặt be bét máu do Kaijima đánh nhỏ từng giọt kinh khủng không khiến Takemichi sợ sệt, giọng nói mang theo ý cười hỏi:

- Tổng trưởng của Thiên Trúc tụi mày là ai vậy?

Tên đó không định trả lời, nhận lại chính là cái ánh mắt hung bạo của Kaijima, hắn đành phải khai ra trong hoảng sơ:

- Là... L- là... Kurokawa Izana.

- !! _ cô nhếch mép lanh lợi _ vậy thì gọi Izana ra đây đấm nhau với tao đi, mày làm được mà, phải không?

- Takemichi nó ngất rồi _ Kaijima tháo tay Takemichi khỏi đầu tên đó, đưa cho cô một cái khăn tay.

- Akato, mấy đàn em kia của cậu đã lấy lại được chưa?

- Được, được rồi ạ, họ đã được chữa trị ở bệnh viện.

- Thế có cần tôi giúp nữa không? Vì từ đâu cậu chỉ nhờ tôi giúp "bọn họ" thôi mà?

Đối diện với đôi mắt lam tuyệt đẹp của nàng ta, Akato không tài nào mở miệng được, đàn em bị bắt đã được cứu thì coi như nàng ta chẳng cần làm gì thì lời nhờ vả vẫn được thực hiện, Akato lắp bắp nói:

- Khô- không cần đâu ạ, dù có việc gì cần giúp, chúng em cũng không dám nhờ vả chị thêm gì nữa ạ.

- Đừng dùng kính ngữ với tôi, chúng ta cũng chỉ bằng tuổi nhau thôi, nói như vậy, cứ như tôi già lắm ấy.

- Vâ- à được!

Takemichi thấy Akato quá chi là tôn trọng mình thì khó chịu vô cùng, ai mướn, làm bạn không thích cứ thích làm đàn em, con gái mà quỳ gối đòi đi theo làm đàn em thì mất hết nhân phẩm, chi ít cũng phải để kẻ khác quỳ dưới chân mình gọi mình một tiếng "đại tỷ" chứ.

[Fanfic TR] [allfemtake] Nàng, bất lương và tình yêuNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ