Kẻ Tám Lạng, Người Nữa Cân

580 64 2
                                    

Apo mang theo tâm trạng không mấy vui vẻ đi ra từ cửa sau quán bar, hôm nay cậu xin phép về sớm. Nhưng cái đuôi kia vẫn cứ mãi lẽo đẽo theo sau không tha cho cậu. Gần một 1 nay rồi, ngày nào hắn cũng đến quán cậu, ngồi thù lú trước mặt khiến cậu cực kì ngứa mắt.

Mile đi theo phía sau, thấy người phía trước bổng nhiên dừng bước, anh cũng đứng lại, cách cậu khoảng chừng 1m. Mile nhận ra tối nay Apo có vẻ không ổn. Cậu không còn vui vẻ cười đùa nói chuyện với những khách hàng khác như thông thường, càng không có hứng thú đối phó với anh như mấy hôm trước.

"Chó chết!" Apo bất ngờ thốt câu chửi thề, không quên đưa chân đá bay viên đá dưới chân mình, sau đó không hề báo trước liền quay lại tông thẳng cả người vào người Mile, hành động đường đột này khiến cả Mile và Job đều không kịp phòng bị. Mile bị lực đẩy của cậu làm cho lão đảo lùi về phía sau vài bước, may là Job nhanh tay đỡ lấy anh.

Mile nhìn cậu đầy nghi hoặc, nhưng sau khi anh ta lấy lại thăng bằng, dùng hai tay vuốt qua vạc áo xệch xoạt thì lại bày ra dáng vẻ kiêu ngạo như thường.[Cre_fic: Thuyền Ma Thích Ra Khơi]

Nhìn thấy hắn như thế Apo càng khó chịu. Cậu mắc nợ gì cái tên này, mà hắn mãi không chịu tha cho cậu chứ.

"Mày thôi bám theo tao được rồi đấy, nhìn thấy mày tao lại muốn đánh" Apo bực tức gào lên, có lẻ vì một vài chuyện mà tâm trạng cậu phải dồn nén mấy hôm đến giờ này mới bộc phát.

"Được thôi, nếu mày có thể thì cứ đánh, đánh đến khi nào mày cảm thấy thoải mái đều được, sau đó tao vẫn sẽ tiếp tục đi theo mày cho đến khi nào mày đồng ý với lời đề nghị của tao thì thôi"

Apo nhìn Mile dùng một vẻ mặt vô cùng nghiêm túc, nhưng những lời nói ra không khác gì một tên vô lại.

"Mày cho rằng tao không dám đánh tụi mày?" Apo nhếch môi nói. Cậu dù sao từng có luyện tập một thời gian dài, nói về đánh đấm thì cậu chưa từng sợ ai. Nhìn hai tên trước mặt, cũng biết bọn hắn không đơn giản, nhưng nếu biết sợ thì không phải là Apo cậu nữa rồi.

Dứt lời Apo không chằn chừ vọt lên tung ra một cú đấm vào mặt Mile, nhưng thân thủ anh ta cũng không tệ. Mile né sang một bên, vì Apo dùng lực khá mạnh và nhanh, cậu không ngờ anh lại dễ dàng tránh được một cú này như thế. Cú đấm không trúng mục tiêu mà còn khiến cho bản thân mất đà, rồi bị đối phương bắt lấy điểm yếu. Tay phải Mile đang nắm chặt cổ tay Apo, tay trái anh cũng không nhàn rỗi mà ôm lấy eo cậu.
Apo tức giận nghiến răng dùng lực đưa trỏ về phía mặt anh một lần nữa, Mile ngã người ra sau một chút, lại tránh được đòn. Apo thuận thế thoát khỏi vây hãm của Mile, cậu lùi về sau cho đến khi kéo ra một khoảng cách đủ an toàn. Hai tay cậu vẫn luôn trong tư thế phòng thủ.

Apo là một võ sĩ, cận chiến không phải dạng tầm thường. Cậu tự trách bản thân quá khinh địch rồi, nhưng không vì thế mà lùi bước. Có thể thấy tính tình Apo bình thường khá tinh nghịch, đôi chút bướng bĩnh và tùy hứng, nhưng khi thật sự đối mặt với vấn đề, cậu lại là người rất cố chấp và liều mạng.

Mile nhận ra Apo trận này nếu không phân thắng bại chắc chắn sẽ không bỏ qua, hắn liền cười cười lắc đầu ngán ngẫm. Cái tính cách này của cậu, đánh chết vẫn không bỏ. Job phía sau thấy tình hình thật sự căng thẳng, cậu có ý định đi lên chắn trước mặt Mile. Dù sao thì an toàn của đại ca nhà mình vẫn là quan trọng nhất. Hắn cũng không biết rõ về chàng trai trước mắt này, không biết có nguy hiểm gì hay không. Nếu như đại ca vì một chút hứng thú với người ta mà cuối cùng bị đánh cho bị thương thì đúng là rất xấu hổ đấy. Lúc đó hắn cũng không biết mình nên giấu mặt đi đâu đâu.

[MileApo] Alpha Canis MajorisNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ