Chương 15: Hoàn

14K 608 25
                                    

Edit: Mạn Già La

“Thật vậy à?” Bạch Liên kề sát vào thiếu niên mặt lạnh, trong mắt hiện lên một chút ý cười.

Hắn chính là cố ý ghẹo Tống Diễm đó.

“Cách xa tôi một chút!” Tống Diễm đẩy Bạch Liên ra, hung ác trừng hắn.

Cậu coi như hiểu rõ rồi, gia hỏa Bạch Liên này chính là tên tra nam!

Bản thân còn bị hắn ăn sạch từ đầu đến chân!

Phắc!

Tống Diễm càng nghĩ càng giận, hận không thể bầm Bạch Liên ra.

“Đừng nóng giận mà.” Thấy dáng vẻ Tống Diễm sắp xù lông, Bạch Liên nhanh chóng trấn an. “Tôi nói chính là “Nếu” tôi không thích em, chứ đâu có nói tôi không thích em đâu.”

Tống Diễm sửng sốt nửa ngày mới phản ứng lại, nâng nắm tay liền đánh về phía Bạch Liên: “Anh mẹ nó bị khùng à? Còn chơi chữ với tôi nữa chứ?”

Hại cậu vừa rồi khó chịu muốn chết.

Bạch Liên cười tủm tỉm tiếp được nắm tay cậu, nắm trong tay: “Em kích động như thế làm gì?”

Tống Diễm trừng hắn không nói lời nào.

“Vừa rồi anh thấy em giống như rất đau lòng.”

“Vì sao?”

“Hửm?”

Giọng điệu của Bạch Liên mang theo một tia ý vị không rõ.

“Anh lầm rồi!” Tống Diễm dỗi, bây giờ cậu rất tức giận! Không muốn trả lời Bạch Liên.

“Tống Diễm, em thích tôi.” Bạch Liên khẳng định nói.

“Thích cái đầu anh á!” Tống Diễm sao mà thừa nhận cho được, cậu thở phì phì chỉ vào cửa: “Anh mau cút ra khỏi nhà tôi!”

Ha hả, Tống Diễm lại thiếu đánh.

Con ngươi của Bạch Liên xẹt qua một mạt tối màu, giơ tay trực tiếp véo hàm dưới của cậu, ngữ khí âm trầm: “Đi hửm?”

Khí thế vừa nãy của Tống Diễm nháy mắt mất sạch, cả người héo queo.

Đậu xanh!

Vừa rồi cậu nổi nóng, đã quên không nên đắc tội tên biến thái Bạch Liên này.

“Em vừa mới nói gì, lặp lại lần nữa.” Bạch Liên kề bên tai cậu, như đang thủ thỉ với người yêu.

Tống Diễm nhanh chóng lắc đầu: “Em chưa nói cái gì hết!”

“Vừa rồi không phải em kêu tôi cút sao?”

“Không không không! Anh nghe lầm rồi!”

Tống Diễm lập tức phủ nhận.

“Ừm.” Bạch Liên vừa lòng gật gật đầu: “Tôi hỏi lại em một lần nữa, có phải em thích tôi không?”

Cuối cùng còn uy hiếp bỏ thêm một câu: “Trả lời cho tốt.”

Tống Diễm: “……”

Cậu còn có thể nói thế nào nữa.

“Đúng vậy, em thích anh.”

Lúc này Bạch Liên mới buông tay bóp cằm cậu ra, hôn hôn khóe môi cậu: “Tôi cũng thích em.”

[Đam Mỹ/Hoàn] Khi Tôi Bị Giáo Bá Theo DõiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ