1

775 42 1
                                    

Hiện tại đang là mùa hè, ánh nắng chói chang bao trùm bầu không khí, tạo nên cảm giác nóng bức khó chịu. Những hạt mồ hôi cứ thế lăn dài thành đường, thấm dọc cổ áo Yusuke, cậu cử động nhẹ cổ, rồi cởi áo choàng bên ngoài ra. Cánh tay của Yusuke quá căng  và nó hoàn toàn cứng đờ, với cảm giác đau nhức phát ra từ các vết nứt trên xương, nhưng cậu ấy vẫn không muốn nghỉ ngơi. Nghỉ ngơi có nghĩa là thể hiện sự yếu đuối và rụt rè đối với cậu ấy nhưng đôi lúc, nó cũng mang nghĩa là thư giãn tinh thần. 

Hai cánh tay cậu căng hết cỡ để kéo dây cung, xương vai đã mỏi nhừ từ việc giữ yên một tư thế, nhưng cậu vẫn có cảm giác mũi tên sẽ không trúng hồng tâm, cậu muốn hạ cánh tay của mình xuống, nhưng đồng thời cũng không muốn. Không thể tiến cũng không lui, cưỡi hổ cũng khó, tay Yusuke run lên.

Người phía sau cuối cùng cũng bước về phía trước vững vàng chống đỡ vai, với sự trợ giúp của người đó, phần thân trên của Yusuke nhanh chóng được duỗi thẳng, mũi tên bù lại trở lại đường ray, Yusuke không thể không buông ngón tay, mũi tên từ dây bay nhanh hơn gió và chạm vào mắt đỏ ngay lập tức.

" Không tệ" người đàn ông nói ngắn gọn.

Yusuke chán nản không để tâm đến câu nói này, biết mình làm chưa đủ, cậu không dám nhìn mặt phụ thân.

"Nhìn lên, Yusuke."

Yusuke ngoan ngoãn ngẩng đầu lên, ánh mắt của phụ thân bình tĩnh và sâu thẳm, rất đẹp, trong mắt không có một tia oán trách hay thất vọng, nhưng lại không tìm được dấu vết của tình yêu, Yusuke không bao giờ có thể nhìn rõ những gì ẩn dưới vẻ mặt bình tĩnh đó. Ở trong mắt Yusuke, Tsugikuni Michikatsu, cha cậu giống như mưa, bóng dáng sạch sẽ lạnh lùng, không khí nóng nảy cũng không có một chút ngượng ngùng. Với tư cách là một người đứng đầu gia tộc có truyền thống Samurai và là một người cha, không quá nghiêm khắc nhưng lại vô cùng đứng đắn. Số phận của anh đã bị hạn chế bởi những luật lệ khắt khe và vô lý của tầng lớp quý tộc phong kiến ​​từ khi sinh ra. Anh ta kết hôn, để lại con cái kế thừa gia nghiệp, và sau đó là người đứng đầu gia tộc trong một thời gian dài.

"Tay thẳng, vai thả lỏng." Michikatsu từ từ kéo cây cung, cánh tay duỗi dài và tư thế gần như hoàn hảo. Anh thường ăn mặc chỉnh tề, nhưng lúc này, nửa ống tay áo đã bị cởi ra, lộ ra bờ vai rộng và cường tráng, ánh nắng thiêu đốt lập tức leo lên làn da trần của anh, quấn chặt lấy toàn bộ cánh tay của anh. Cơ thể này đúng là từ một Samurai, những bó cơ săn chắt như quấn lấy phần trên của anh, khiến người khác cảm nhận được uy lực từ người đàn ông này. Anh rất đẹp, đôi mắt tím dưới chân mày đen rậm, mái tóc dài đen được buộc gọn theo kiểu đuôi ngựa.

Thắt dây và thả mũi tên ra, động tác của Michikatsu rất gọn gàng, gọn gàng, sau khi đưa cho Yusuke xem, anh đưa cây cung cho người hầu: "Yusuke, đừng nóng vội, chỉ cần con kiên trì, kỹ thuật sẽ được trau truốt hơn." 

"Ngoài ra," anh vươn tay để ủi thẳng quần áo của Yusuke, "ăn mặc giản dị." 

Yusuke che mặt trước, tim đập nhanh hơn một chút, không biết là vì lời nói hay vì sự thân thiết hiếm có của cha cậu ấy.

Anh chưa kịp phản ứng thì cậu đã thốt ra một lời thề ấm áp: "Cha, con nhất định sẽ chăm chỉ! Con sẽ nỗ lực để trở thành một người giống như cha!"

Yugao no Ue (Kokushibo x Vợ / Con)| demon slayerNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ